Trong sách, tất cả những điều này chỉ được miêu tả sơ sài vài dòng, nhưng mỗi một sinh mệnh có trí tuệ đều có cảm xúc, họ biết đau, biết tổn thương.
Vậy mà nữ chính Tô Nhiễm Nhiễm lại vì chiêu bài "cứu rỗi" mà cố ý dụ anh đến đây.
Rõ ràng tôi đã thay đổi cốt truyện, rõ ràng anh không cần phải trải qua những đau đớn này nữa.
Chớp mắt, Mặc Bạch đã biến thành một con sói khổng lồ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi.
Anh ngoan ngoãn đưa cái đầu to của mình lại gần, tôi nhẹ nhàng xoa lên đầu sói, trong lòng đã có quyết định.
Nghe nói trước khi thú nhân thăng cấp hoặc rơi vào tình trạng tinh thần lực bạo loạn, sự an ủi của thê chủ có thể giúp họ giảm bớt rất nhiều đau đớn, thuận lợi vượt qua nguy hiểm.
Cũng chính vì vậy mà địa vị của giống cái lại cao quý đến thế.
Tôi dịu dàng nói với Mặc Bạch: “Anh ngoan nào, biến trở lại hình người có được không?"
…
Một đêm hoan ái.
Mặc Bạch hồi phục rất nhanh, sáng hôm sau tỉnh lại, tất cả vết thương trên người đều đã lành.
Anh cõng tôi đi tìm lối ra, trên đường đi, ở gần cửa ra tôi nhìn thấy một đống xác chết.
Trên cánh tay một thi thể, tôi thấy có chiếc vòng trang sức từng thuộc về Tô Nhiễm Nhiễm.
Rõ ràng đó là xác của cô ta.
Tôi nhỏ giọng hỏi Mặc Bạch: “Là anh làm sao?"
Mặc Bạch sau khi được ăn uống no đủ, vẻ mặt thỏa mãn, nghe vậy thì tự hào gật đầu:
“Ừm. Cô ta là kẻ xấu, tôi hận cô ta.”
“Tất cả là tại cô ta, khiến chúng ta bỏ lỡ nhau lâu đến vậy."
Hả?
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
Vậy chỉ số hắc hóa trên đầu anh không phải là vì tôi, mà là do hận Tô Nhiễm Nhiễm?
Hóa ra tôi đã lo lắng suốt bấy lâu hoàn toàn vô ích!
Sau khi chúng tôi rời đi không lâu, t.h.i t.h.ể của Tô Nhiễm Nhiễm cũng biến mất như chưa từng tồn tại.
Trong vũ trụ, hành tinh tròn trịa dường như sinh ra ý thức của riêng nó, ghét bỏ mà nhấc bổng Tô Nhiễm Nhiễm cùng với hệ thống của cô ta, dùng hết sức vứt họ ra ngoài.
Từ đó về sau, tất cả thú nhân đều mất đi ký ức về Tô Nhiễm Nhiễm. Còn Kim Trần vì phạm tội bắt cóc giống cái, mưu sát nhân viên quân đội quan trọng, tội chồng thêm tội, bị bắt và nhanh chóng bị xử tử.
Tôi nhìn tài liệu về Kim Trần trong tay.
Hóa ra, sự ra đời của anh ta là một tai nạn… Nhưng tất cả những điều đó không còn liên quan đến tôi nữa.