Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 121: Vinson hôn mê



Bạch Tinh Tinh run rẩy chỉ ra ngoài cửa sổ, “Bên ngoài… hình như có một thú nhân bị sét đánh…”

 

Parker nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Đúng là có một con thú đang nằm thật.”

 

Hắn nói rồi bò ra ngoài qua cửa sổ.

 

Bạch Tinh Tinh vội nói: “Cẩn thận một chút nhé.”

 

Parker hóa thành báo, mạnh mẽ lao vào trong mưa, rất nhanh, hắn ngoạm một con hổ đi vào từ cửa lớn. Chưa vào đến phòng ngủ, hắn đã ném thẳng người đó xuống nhà chính.

 

Parker giũ giũ thân mình, văng hết nước mưa, rồi hóa thành người, “Xem như nể tình hắn đã tặng em một viên lục tinh, cho hắn trú mưa.”

 

Bạch Tinh Tinh từ trong lòng Curtis nhảy xuống, mò mẫm đi vào nhà chính, “Là Vinson sao? Anh ta bị sét đánh à?”

 

Parker ngửi ngửi, nói: “Không có mùi điện giật, chắc là không phải đâu.”

 

“Vậy sao anh ta lại ngất xỉu?” Bạch Tinh Tinh mò đến viên đá lửa bên đống củi, gõ gõ, tạo ra từng chuỗi tia lửa.

 

Parker giật lấy đá lửa, nhóm một đống lửa nhỏ trong phòng.

 

Curtis cũng lắc lư đuôi rắn vào nhà chính, đánh giá Vinson một lúc rồi nói: “Trúng độc.”

 

Bạch Tinh Tinh ngẩn người, nhớ ra Curtis cũng có độc, lập tức hỏi: “Anh có thể giải độc không?”

 

Curtis nói: “Ta chỉ có thể giải độc tố của ta, ta nhớ hắn đã cứu một cô gái từ tay một thú nhân lang thang tộc Bọ Cạp, độc mà hắn trúng hẳn là độc bọ cạp. Có thể cầm cự đến bây giờ, chứng tỏ độc đó không đến mức trí mạng đối với hắn.”

 

“Nhưng anh ta đã ngất xỉu.” Bạch Tinh Tinh nói, trong lòng lại dấy lên nghi hoặc, lúc này mọi người đều ở trong nhà, Vinson trúng độc, tại sao còn chạy ra ngoài?

 

“Không lẽ có người muốn hại anh ta?” Bạch Tinh Tinh không khỏi nghi ngờ như vậy.

 

“Ai lại đi hại một thú nhân bốn vằn chứ, đó là vinh quang của Vạn Thú Thành mà.” Parker lập tức phản bác, vừa dứt lời, liền nghe thấy trong tiếng mưa có lẫn tiếng bước chân hỗn loạn.

 

“Bên ngoài có rất nhiều thú nhân.”

 

Bạch Tinh Tinh giật mình, quả quyết nói: “Mau giấu anh ta đi.”

 

Parker giấu Vinson vào trong đống củi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Ngoài phòng, một bầy sói cúi đầu cẩn thận phân biệt mùi hương.

 

“Gâu ~” Mùi hương bị gián đoạn ở đây.

 

Một bầy sói chụm đầu vào nhau ngửi một lúc, rồi nhìn về phía ngôi nhà đá đối diện.

 

“Cộc cộc cộc ——”

 

Tu đã hóa thành người đứng ở cửa, gõ vào cửa gỗ.

 

Cửa đột nhiên bị mở tung từ bên trong, Tu nhanh chóng né người mới tránh được kết cục bị hất bay.

 

“Làm gì?” Giọng Parker không tốt, ánh mắt nhìn chằm chằm Tu không hề che giấu ý muốn chiến đấu. Gã này còn muốn giành bạn đời với hắn, có ngày hắn sẽ xử lý gã.

 

Ánh mắt Tu quét một vòng trong phòng, trong phòng có lửa cháy, hắn thấy Bạch Tinh Tinh dường như đang sưởi ấm, vẻ mặt liền dịu xuống, “Tinh Tinh.”

 

Trong nháy mắt, khí thế của Curtis trở nên nguy hiểm, hắn híp mắt nhìn ra cửa.

 

Chỉ có Bạch Tinh Tinh là đang lo lắng cho Vinson, cô căng thẳng nói với Tu: “Trễ thế này rồi, anh có chuyện gì sao?”

 

Tu nói: “Có việc đi ngang qua. Các người có thấy Vinson không?”

 

Bạch Tinh Tinh mang lòng nghi ngờ, liên tục lắc đầu.

 

Có lẽ Tu không có ác ý, nhưng hành vi của Vinson quá kỳ lạ, tùy tiện giao anh ta cho một tộc khác quá nguy hiểm, nếu là người của Hổ tộc thì cô còn có thể yên tâm hơn.

 

“Sao vậy? Mưa lớn thế này, không ai ra ngoài đâu nhỉ.” Bạch Tinh Tinh hỏi dò.

 

Tu nói: “Anh ta phát điên rồi, lúc Vượn Vương đang chữa trị cho anh ta thì đột nhiên xông ra ngoài, cắn bị thương rất nhiều người. Cô không sao là tốt rồi, tôi đi tìm anh ta tiếp đây.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Gâu!”

 

Lập tức có một con sói bất mãn tru lên.

 

Tu lạnh lùng liếc con sói đó một cái, nói: “Là nước mưa đã cuốn trôi mùi của hắn rồi, chúng ta tiếp tục tìm về phía trước.”