Thói quen đánh răng khiến Bạch Tinh Tinh ngậm một ngụm nước trước, sau đó dùng quả gai chải nhẹ lên răng.
Không ngờ, trong miệng lập tức có vị tươi mát như bạc hà, rõ ràng có tác dụng làm sạch răng. Không có vị khó chịu của kem đánh răng, Bạch Tinh Tinh thử nuốt một chút, lập tức cảm thấy cổ họng cũng sạch sẽ và tươi mát.
Bạch Tinh Tinh lấy quả gai ra xem, kinh ngạc nói: “Dùng tốt thật đấy.”
Hơn nữa, độ mềm cứng của những chiếc gai này cũng vừa phải, gai lại mọc dày đặc, không khác gì bàn chải đánh răng.
Curtis nhìn chằm chằm vào quả gai trong tay Bạch Tinh Tinh, “xì xì” lè lưỡi, bắt được mùi hương rất nhỏ trong không khí, nói: “Ta đã từng thấy loại quả của thực vật này.”
“Thật sao?” Bạch Tinh Tinh mong chờ nhìn về phía Curtis, “Ở đâu vậy? Có xa không?”
Curtis cười nhạt, nói: “Không xa. Ta đi đào về cho em ngay.”
“Mưa lớn như vậy…” Bạch Tinh Tinh nhìn ra ngoài cửa sổ, hỏi: “Phải đi bao lâu?”
Curtis chần chừ một lúc, nói: “Đi về mất ba bốn ngày.”
Bạch Tinh Tinh quả quyết nói: “Vậy thôi, sang năm mùa xuân… à không, qua mùa mưa nhỏ rồi hãy đào, tỷ lệ sống sẽ cao hơn.”
Curtis cưng chiều xoa đầu Bạch Tinh Tinh, không nói gì.
Parker nhìn hai người tương tác, cảm thấy ghen tị, anh liên tục chen vào giữa hai người, “Tinh Tinh hôm nay em ăn gì? Ta đi bắt cho.”
“Mưa lớn thế này anh bắt được gì thì ăn nấy đi, có ăn là được rồi.” Bạch Tinh Tinh nói bâng quơ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“… Ồ.” Parker tội nghiệp vừa mới chen vào được một câu đã bị đuổi đi.
Sau bữa trưa, Curtis lấy cớ ra khỏi thành đi vệ sinh, mãi đến tối vẫn chưa về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker chuẩn bị đóng cửa, Bạch Tinh Tinh lo lắng nói: “Đợi chút nữa đi, Curtis vẫn chưa về.”
Parker phũ phàng đóng cửa lại, tức giận nói: “Gã đó chắc chắn đi đào cây gai rồi.”
Rõ ràng là đồ hắn dùng để lấy lòng Tinh Tinh, lại bị con rắn kia giành trước, thật tức c.h.ế.t đi được.
“Hả?” Đôi lông mày thanh tú của Bạch Tinh Tinh xịu xuống, cô bĩu môi lẩm bẩm: “Đã bảo đừng đi rồi, trời mưa vào núi nguy hiểm lắm.”
“Em đừng lo, hắn sống trong núi quen rồi, có chuyện gì mới là lạ.” Parker nói, sắc mặt vui vẻ trở lại, anh đột nhiên xông lên, ôm ngang Bạch Tinh Tinh từ phía sau.
Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng, ngẩng đầu nhìn mặt Parker, tim đập thình thịch. Cô đ.ấ.m vào n.g.ự.c anh một cái, nói: “Anh làm gì vậy, làm em giật cả mình.”
Parker cười bước lên ổ cỏ của mình, nói: “Trong nhà cuối cùng chỉ còn hai chúng ta, ta muốn ôm em ngủ.”
Trong không khí này ai cũng sẽ nghĩ nhiều, sự chú ý của Bạch Tinh Tinh không khỏi chuyển xuống hạ thân, mặt cô bắt đầu nóng lên, hai tay đặt trước n.g.ự.c trong tư thế nửa phòng ngự, nói: “Em vẫn đang ra máu…”
Đôi lông mày vàng của Parker nhíu lại, “Đều tại con rắn đó. Haiz, ta cũng không tốt, lúc trước không cho em uống thuốc, không thì con cũng đã sinh ra rồi.”
Parker nhẹ nhàng đặt Bạch Tinh Tinh xuống chỗ thoải mái nhất trong ổ cỏ, nằm xuống bên cạnh cô, cánh tay rắn chắc ôm lấy cô.
Nhiệt độ cơ thể của con gái thấp hơn con trai rất nhiều, hai người lại là một người một thú, sự chênh lệch nhiệt độ này càng rõ rệt. Bạch Tinh Tinh cảm thấy da của Parker nóng như lửa, nhưng dựa vào trong đêm mưa lại rất ấm áp.
Giống như sự bảo vệ và nhiệt tình mà Parker dành cho cô.
“Thật ra, em không có thai.” Bạch Tinh Tinh nói, cô luôn cảm thấy lừa dối Parker như vậy thật quá đáng.
Parker hoàn toàn không tin, nói: “Không mang thai con sao em uống thuốc lại ra m.á.u chứ? Đừng lừa ta.”