Sự thương cảm của Bạch Tinh Tinh trong nháy mắt tan biến hết, cô nhìn Curtis hỏi: “Anh không thích trẻ con à?”
“Ta thích em, nên mới muốn em sinh con cho ta, vì các cô gái sẽ yêu thích cha của con mình hơn.” Curtis không cần suy nghĩ mà trả lời, dù cho hắn vô cùng ghét đồng loại, đặc biệt là con của mình, chúng sẽ cướp đi sự chú ý của bạn đời hắn.
Mặt Bạch Tinh Tinh đỏ bừng, cô ngại ngùng nói: “Đây không phải là trọng điểm, mấu chốt là mỗi tháng em đều… cái đó, bị phát hiện thì thảm.”
Curtis khẽ cười một tiếng, nói: “Đừng sợ, ngôi nhà này là lãnh địa của ta, ta sẽ không để bất kỳ ai đến gần, sẽ không có ai phát hiện ra đâu.”
Bạch Tinh Tinh thấy Curtis thản nhiên như vậy, tảng đá lớn trong lòng cũng từ từ hạ xuống, “Vâng.”
“Mang cây gai về cho em này.” Curtis buông Bạch Tinh Tinh ra, giơ cây thực vật trong tay trái lên trước mặt cô.
Bạch Tinh Tinh dụi mắt nhìn qua, cây gai này lại không phải loại thực vật mà cô nghĩ, nó trông giống cây hoa sơn chi, lá dâu, giữa các cành cây mọc rất nhiều quả gai nhỏ.
Bạch Tinh Tinh vui mừng ra mặt, vỗ tay nói: “Vẫn còn tươi lắm, chúng ta đi trồng ngay thôi.”
Curtis mở cửa gỗ, Parker đang ở bên ngoài đào hố.
Bạch Tinh Tinh ngứa tay, cũng muốn trồng cây. Curtis đẩy cô vào trong, dùng giọng điệu không cho phép kháng cự nói: “Em đừng ra ngoài.”
“Vậy được rồi.” Bạch Tinh Tinh cầm lấy cây gậy ngoài cửa, ngẩng đầu dùng gậy chống cửa lên, “Chống cửa lên là được, em xem các anh trồng.”
Trời mưa quá to, Bạch Tinh Tinh dùng hai tay chống mà vẫn có chút không vững. Cuối cùng vẫn là Curtis giúp cô một tay mới chống được cửa lên.
Trồng xong cây, Parker trở về liền phát hiện Bạch Tinh Tinh không còn áp lực như mấy ngày trước, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ.
“Tinh Tinh, ta đi săn đây.” Parker nói.
Bạch Tinh Tinh liếc nhìn bụng Curtis, cảm thấy ba ngày nay chắc chắn anh chưa ăn gì, liền nhỏ giọng nói với Parker: “Parker, anh có thể bắt thêm một con mồi nữa không?”
Parker khựng lại một lúc rồi cười nói: “Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker sảng khoái đến mức khiến cả Bạch Tinh Tinh và Curtis đều kỳ lạ nhìn anh một cái.
Parker hóa thành hình thú, hưng phấn chạy vọt ra ngoài.
Anh không đi vào rừng như thường lệ mà chậm bước chân, dạo quanh bên ngoài bộ lạc.
Vùng đất này có rất nhiều vũng nước hình vuông hoặc tròn, đây là những dấu vết do các thú nhân để lại sau khi trồng lúa nước.
Parker chọn một mảnh đất trống, dùng chân trước ra sức đào lên.
Trời bắt đầu tối, Bạch Tinh Tinh đứng ngoài cửa nhón chân mong chờ, “Trễ thế này rồi, sao Parker còn chưa về? Vì phải bắt hai con mồi sao?”
“Ta nấu ăn cho em trước.” Curtis nói.
Bạch Tinh Tinh lắc đầu: “Em không đói lắm. Tắm rửa trước đã.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Củi lửa đã được chuẩn bị sẵn, Curtis nhóm lửa, đun một nồi nước.
Bạch Tinh Tinh cởi quần áo, kinh ngạc phát hiện kỳ kinh nguyệt kéo dài gần nửa tháng của mình cuối cùng cũng hết.
“Hi hi… Tốt quá rồi.” Lòng Bạch Tinh Tinh hoàn toàn thả lỏng, đúng là người gặp chuyện vui tinh thần sảng khoái, cô vừa tắm vừa ngân nga bài “Năm mới tốt lành”.
Curtis không kìm được mà nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, dáng người uyển chuyển của người phụ nữ lọt vào mắt hắn, trong bóng tối, thân thể trắng như tuyết này vô cùng bắt mắt.
“Soạt soạt ——”
Mặt đất phát ra tiếng ma sát kỳ lạ, tiếng hát của Bạch Tinh Tinh đột nhiên im bặt, cô theo bản năng cảm thấy có điều không ổn. Đang định quay đầu lại, một cơ thể lạnh lẽo đã dán vào lưng cô, bao bọc lấy cô.
“Em hết ra m.á.u rồi?” Giọng Curtis khàn khàn, lộ ra vài phần gợi cảm.