“Nói với anh ta nửa ngày không thèm để ý, sao đột nhiên lại chạy mất vậy?” Bạch Tinh Tinh trước tiên sờ sờ mặt mình, cô trong mắt họ đẹp đến mức khoa trương như vậy sao? Nhưng tại sao lại đột nhiên bỏ chạy?
Thấy bóng dáng thon dài trên mặt đất, Bạch Tinh Tinh mới phát hiện Curtis đang ở bên cạnh, cô quay đầu nghi ngờ nhìn anh một cái.
Curtis nói: “Tôm hùm đầy rồi, bây giờ đi vào núi sao?”
Bạch Tinh Tinh lười để ý, vui vẻ gật đầu nói: “Ừm, đi thôi.”
Giọng của Parker từ xa truyền đến, “Đợi ta với, ta mang tôm hùm về đã!”
“Được!” Bạch Tinh Tinh hét lớn với anh: “Tiện thể mang giỏ ra luôn nhé.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Parker khựng chân lại, có dự cảm không lành.
Vác giỏ tre ra, Parker có chút bất an hỏi: “Em lại định dùng nó đựng cái gì nữa?”
“Đựng ít rau dại.” Bạch Tinh Tinh giơ tay vỗ vỗ vai Parker, “Yên tâm đi, có lẽ bên ngoài không có rau dại, em sẽ không đựng gì cả.”
Nghe được câu sau của Bạch Tinh Tinh, Parker hơi thả lỏng một chút.
Bạch Tinh Tinh không muốn cứ mãi bất tiện như vậy, không muốn cứ mãi dựa dẫm vào giống đực mới có thể sinh hoạt, như rửa rau, chậu đá đựng thức ăn cô đều không bê nổi. Dụng cụ nhẹ nhàng là cần thiết, hơn nữa có dụng cụ tốt mà không dùng cũng là lãng phí.
Mọi người không chấp nhận được việc dùng đồ đan lát để đựng vật sống ngoài trẻ con, vậy thì cô sẽ đựng rau dại và nấm trước, tin rằng các cô gái sẽ dần dần hiểu được lợi ích của đồ đan lát, đến lúc đó các chàng trai cũng sẽ tự nhiên chấp nhận.
Đường ở Vạn Thú Thành thông bốn phương tám hướng, nhưng chỉ có một lối ra, phải đi qua tứ đại pháo đài đá.
Các cô gái trong thành cũng giống như Bạch Tinh Tinh, bị nhốt trong nhà đến phát chán, gần như là toàn bộ đều ra ngoài, mỗi người dẫn theo bạn đời của mình. Họ ngồi trên lưng bạn đời hình thú, xung quanh là những con mãnh thú đi trước đi sau, đều chỉ để bạn đời mình thích nhất biến thành hình người để nói chuyện cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mà trong đó thảnh thơi nhất, không ai khác chính là những cô gái có bạn đời là tộc ưng, hoàn toàn không có nỗi lo chen chúc.
Một con ưng thú chở bạn đời bay qua, phía sau là một đám gấu thú đuổi theo, vì để đuổi kịp bạn đời mà chúng gần như là va chạm lung tung.
Giống như Bạch Tinh Tinh tự mình đi bộ, xem như là độc nhất vô nhị.
Bạch Tinh Tinh bị cảnh tượng này làm cho kinh ngạc, cô há miệng thật lâu không thể khép lại.
“Thật hoành tráng…”
Parker đắc ý ưỡn ngực, “Bộ lạc của chúng ta rất lớn đúng không, có gần một vạn thú nhân đấy.”
“Lớn thật đấy.” Bạch Tinh Tinh gật gật đầu, đi được một đoạn đường, giày dính đầy bùn, cô vẫy vẫy chân, có chút hoài niệm nói: “Không biết thung lũng lạc đà bây giờ ra sao rồi.”
Nhà cửa ở Vạn Thú Thành quá dày đặc, không có được cảm giác hoang dã như ở thung lũng lạc đà, mà sự xa hoa lại không bằng cuộc sống hiện đại của Bạch Tinh Tinh. Sống trong thế giới bê tông cốt thép đã chán, cô càng thích môi trường tự nhiên được bao bọc bởi núi xanh.
“Mùa mưa ở đó không tốt lắm, rất dễ bị ngập, lại còn…” Parker nói rồi khó chịu liếc Curtis một cái, “Còn không an toàn, vốn dĩ ta đã định mùa mưa sẽ đưa em về Vạn Thú Thành.”
Bạch Tinh Tinh hiểu ý gật đầu.
“Gầm ——” gần đó đột nhiên vang lên một tiếng hổ gầm trầm hùng.
Bạch Tinh Tinh nhìn về phía đó, một con hổ đang chở một cô gái vừa mới ngậm miệng lại, nó bước đi với bốn chân cường tráng về phía con đường lớn, phía sau là một bầy thú xếp hàng ngay ngắn, có hơn mười con.
Chúng đi ra từ pháo đài đá của vua hổ, thân phận không cần nói cũng biết. Bạch Tinh Tinh cẩn thận nhìn một lúc, phát hiện quả nhiên là Rosa.
Nhưng điều làm cô kinh ngạc là, trong đội ngũ phía sau Rosa còn có một con hổ trắng.
Vinson vẫn là bạn đời của Rosa sao?