Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 161: Rosa có thai



Giao phối là một sự kiện trọng đại đủ để gây chấn động cả gia đình, mấy ngày nay Curtis và Parker đều đang chuẩn bị cho việc này, một ngày tha về nhà mấy chuyến thức ăn.

 

Với hành động như vậy, những thú nhân có kinh nghiệm đều biết giống cái nhà này đã động dục. Thường có những thú nhân trẻ tuổi chưa kết đôi lén lút đến gần dòm ngó, nhưng vì e ngại Xà thú bốn vằn nên không dám lại gần.

 

Tu ôm một bó rễ cây mà các giống cái tộc vượn thích ăn, đứng thẳng tắp trong mưa, mặt hướng về nhà đá của Bạch Tinh Tinh.

 

Mấy ngày nay Parker thậm chí còn không chấp nhận lời khiêu chiến của hắn, khiến hắn hoàn toàn không có cơ hội tặng quà cho Bạch Tinh Tinh, không có cơ hội lấy lòng cô.

 

“Quạ ~” Trên cây có một loài chim nào đó vỗ cánh, Tu ngẩng đầu lên thì thấy đó là một Ưng thú.

 

Lông của Ưng thú bị mưa làm cho ướt sũng, không nhìn ra hình dáng ban đầu. Tu cũng không biết đó là ai, bèn nói với vẻ địch ý: “Ngươi cũng là người theo đuổi Tinh Tinh à? Nếu ngươi mới bắt đầu, ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi, bạn đời Xà thú của cô ấy sẽ không cho phép bất kỳ giống đực nào đến gần đâu.”

 

Đôi mắt tròn của hắc ưng lạnh lùng liếc nhìn Tu một cái, thờ ơ đậu trên cành cây, vặn cổ rỉa lông dưới cánh.

 

Tu tự giễu cười, bản thân hắn cũng chẳng phải vậy sao, ngay cả cơ hội gặp mặt Tinh Tinh cũng không có.

 

Hắn thất thểu đi về pháo đài đá, chưa vào đến cửa thì một giống đực tộc vượn đã chạy ra chặn đường.

 

“Vượn Vương cho mời.” Thú nhân tộc vượn nói.

 

Nghe hai chữ “Vượn Vương”, Tu liền nhớ lại cảnh tượng lần đầu gặp Bạch Tinh Tinh, khóe miệng bất giác cong lên, rồi cất bước đi theo thú nhân tộc vượn.

 

Sau cánh cổng của Vượn Vương là một khu vườn thực vật được cắt tỉa tinh xảo. Mùa nóng nơi đây luôn rực rỡ hoa lá, nhưng giờ mùa mưa đến, chỉ còn lại một màu xanh biếc. Đi qua khu vườn này là đại sảnh tráng lệ và tinh xảo của pháo đài đá.

 

Vượn Vương đứng quay lưng ra cửa, đang lau chùi từng chiếc bình đá tròn nhẵn, nghe tiếng bước chân cũng không quay đầu lại: “Ngươi đến rồi.”

 

Tu cung kính cúi đầu, nói: “Ngài tìm tôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Vẫn chưa có tiến triển gì sao?”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tu quả quyết nói: “Tôi nhất định sẽ làm Tinh Tinh cảm động.”

 

“Không cần nữa.” Vượn Vương nói như bâng quơ: “Không cần thiết phải làm vậy.”

 

“Cái gì?” Tu kinh ngạc, bất giác bước lên một bước: “Tại sao? Lúc trước không phải chính ngài đã ủng hộ tôi theo đuổi cô ấy sao?”

 

Vượn Vương quay người lại, mái tóc thưa thớt trên đầu khẽ bay, để lộ ra mảng da đầu màu nâu vàng. “Anh trai ngươi đã làm Rosa mang thai rồi, không cần ngươi phải theo đuổi Bạch Tinh Tinh nữa.”

 

Đồng tử của Tu hơi co lại, đôi môi mím chặt run rẩy, rồi lại khôi phục vẻ lạnh lùng, “Theo đuổi ai là chuyện của tôi, các người không ủng hộ thì tôi cũng sẽ tự mình tiếp tục.”

 

Vượn Vương nhíu mày thở dài một tiếng, nói: “Điều ta lo lắng nhất cuối cùng cũng xảy ra.” Hắn đổi giọng, trở nên sắc bén: “Ngươi có biết mình đang làm gì không? Ngươi muốn phản bội gia tộc của mình? Ngươi muốn tách ra riêng?”

 

Tu không hề sợ hãi, nhếch mép nói: “Thủ lĩnh gia tộc tôi không phải là ngài, chuyện của gia tộc chúng tôi không đến lượt ngài xen vào.”

 

Vượn Vương nhìn chằm chằm Tu, đôi con ngươi màu nâu đất sâu thẳm, khiến người ta hoàn toàn không đoán được suy nghĩ của hắn.

 

Hắn nhìn Tu một lúc lâu, đột nhiên nói: “Thôi được, ngươi thích cô ấy thì cứ theo đuổi đi, ta không ủng hộ, nhưng cũng sẽ không phản đối.”

 

Tu sững sờ, nghi ngờ liếc nhìn Vượn Vương.

 

Vượn Vương đi đến chiếc bàn đặt chậu nước, giặt một tấm da thú, quay lưng về phía Tu tiếp tục lau chùi những chiếc bình đá trên bàn, “Ngươi về đi.”

 

“Vâng.” Tu dứt khoát quay người rời đi.