Parker cắn vào đuôi rắn, dùng sức kéo mạnh, muốn lôi hắn ra. Curtis cuộn chặt tại chỗ, từ từ thả lỏng nửa thân trên, hóa thành hình nửa người.
Tai Parker run lên, bản năng mách bảo nó phải nhanh chóng chạy trốn khỏi nguy hiểm. Nhưng nghĩ đến việc Tinh Tinh bị Xà thú ăn thịt, Parker liền mất hết lý trí, cắn càng thêm hung hãn.
Tay Curtis siết chặt cổ con báo đốm, buộc nó phải nhả ra.
“Grào ~” Parker đau đớn kêu lên một tiếng, hai mắt căm thù nhìn Curtis.
Curtis lạnh lùng nói: “Cô ấy vẫn ổn.”
“Grào?” Con ngươi của con báo từ hình dọc giãn ra thành hình tròn xinh đẹp, nó mong chờ nhìn về phía thân rắn.
Curtis nới lỏng tay đang kìm kẹp Parker, để lộ ra nửa người trên của Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh đang ngủ say, hai tay đan vào nhau đặt bên má, cánh tay che đi phần n.g.ự.c đầy đặn. Mái tóc nâu xoăn bị mồ hôi làm cho ẩm ướt, dính vào gò má ửng hồng. Đôi môi hồng nhuận, căng mọng hơi hé mở, trông cô ngủ rất ngon.
“Grừ ~” Khí thế của Parker dịu xuống, cơ thể hóa thành hình người ngồi xổm xuống, hắn vươn ngón tay nhẹ nhàng chọc vào má Bạch Tinh Tinh, ngơ ngẩn nói: “Đáng yêu quá…”
Thân rắn lại di chuyển, cơ thể Bạch Tinh Tinh lại được bao bọc, Curtis nói: “Đừng làm phiền cô ấy ngủ.”
“Ta biết rồi.” Parker bình tĩnh trở lại, lúc đứng dậy liếc nhìn hai hàng dấu răng rớm m.á.u trên thân rắn, rồi đi ra khỏi phòng ngủ.
Trải qua cơn vui buồn đột ngột, khi ra ngoài hít thở không khí trong lành, Parker cảm thấy đầu óc thông suốt hẳn.
Dưới cửa sổ vẫn còn cái hố sâu mà hắn đã đào trong lúc dằn vặt. Hắn vừa nhìn thấy liền muốn phi tang, đang chuẩn bị lấp đất lại thì thấy mực nước sông và chần chừ.
Năm nay mưa đặc biệt nhiều, cây liễu già bên bờ sông đã bị ngập đến nửa thân, cây gai vừa mới trồng cũng sắp bị nước ngập tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Parker biến thành hình báo, chạy đến bên cây gai, hai móng vuốt nhanh chóng đào cây lên, rồi trồng vào cái hố bên ngoài cửa sổ.
…
Bạch Tinh Tinh không biết mình đã ngủ bao lâu, khi ý thức tỉnh lại, cô cảm thấy cơ thể mệt rã rời, ngay cả ngón tay cũng không nhấc nổi. Cô thở hổn hển mấy hơi, mới rên ra được một tiếng yếu ớt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ưm…”
“Xì xì ~” Curtis lập tức hóa nửa thân trên thành người, để Bạch Tinh Tinh lộ ra.
Mặc dù cơ thể Curtis lạnh, nhưng không gian bên trong đuôi rắn kín không kẽ hở, không khí bên trong sớm đã được thân nhiệt của con người làm cho ấm nóng. Lúc này vừa được thả ra, không khí lạnh ùa vào khiến Bạch Tinh Tinh lập tức run lên.
Rất nhanh, một tấm da thú dày được đắp lên người Bạch Tinh Tinh, ngay sau đó cô nghe thấy giọng nói vui mừng của Parker: “Tinh Tinh em cuối cùng cũng tỉnh rồi, ta lo c.h.ế.t đi được.”
“Em ngủ bao lâu rồi?” Bạch Tinh Tinh vừa mở miệng mới phát hiện giọng mình khàn đặc khó nghe, cô bất giác hắng giọng, yếu ớt nói: “Em mệt quá…”
“Em và Curtis giao phối một ngày một đêm, rồi lại ngủ một ngày một đêm, chắc là đói lả rồi. Ta đã chuẩn bị sẵn thức ăn, để ta mang vào cho em ngay.” Parker nói xong liền chạy đi mất.
Trong phòng khách vang lên tiếng bẻ củi, sau đó là tiếng đá va vào nhau “lách cách”.
Bạch Tinh Tinh kinh ngạc, trời đất ơi, một ngày một đêm!?
Cô chỉ biết là đã làm rất lâu, bản thân mệt đến ngất đi mấy lần, mơ màng cảm giác Curtis vẫn luôn cử động nhẹ. Không biết đến khi nào mới thực sự được nghỉ ngơi, cô liền tham lam ngủ một giấc say sưa, cho đến khi bị cảm giác kiệt sức đánh thức.
Bạch Tinh Tinh muốn nhìn người mình đang dựa vào là Curtis, nhưng vì không còn sức nên chỉ có thể đảo tròng mắt: “Curtis…”