Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 175: Giết đến đỏ mắt



Trong rừng vang lên tiếng côn trùng “chi chi” và tiếng chim hót líu lo, gió nhẹ thổi qua mang theo hơi thở trong lành của mưa móc. Năm con hổ và một con sói vây quanh con báo, khí thế hùng hổ đặt cạnh khung cảnh yên bình này lại không hề thấy đột ngột.

 

Ba Đặc nhìn con báo, trong mắt có vẻ trêu tức, “Ai lên đây? Chúng ta dù sao cũng phải chọn ra một người đứng đầu, để Rosa trọng thưởng.”

 

Trong mắt Parker phủ một tầng màu máu, cả thế giới đều hóa thành một bức tranh máu.

 

“Grào!” Một con hổ gầm lên một tiếng, lao về phía con báo.

 

Chính là lúc này!

 

Parker nhân cơ hội này giả vờ dồn sức, giả vờ vật lộn với con hổ, nhưng ngay khi nhảy lên, cơ thể lại chuyển hướng, lao về phía lối thoát kia.

 

Vút một tiếng, con báo như tia chớp chui ra khỏi vòng vây, nhanh đến mức chỉ thấy một bóng vàng lướt qua.

 

Đám hổ thú và Ba Đặc đều sững sờ, nhìn nhau, đọc được cùng một thông điệp trong mắt đối phương: Nhanh quá!

 

Đợi chúng hoàn hồn, con báo đã chạy xa gần mười mét. Chúng cũng lập tức đuổi theo.

 

Sắc mặt Ba Đặc khó coi, trầm giọng nói: “Đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội, bây giờ ta sẽ tự mình ra tay.”

 

Dứt lời, hắn hóa thành hình sói, vài cú nhảy đã vượt qua đám hổ thú, thẳng đuổi theo con báo phía trước.

 

Đầu Parker càng lúc càng đau, trong lòng biết mình không thể chạy nhiều nữa. Nghe tiếng động phía sau, hắn dùng chân sau đạp đất đột ngột nhảy lên một cành cây.

 

Ba Đặc đuổi sát theo sau thầm mắng: Lại nữa!

 

May mà cành cây này không cao, hắn cũng có thể nhảy lên. Trong mắt Ba Đặc tràn ra vẻ hung hãn chắc chắn phải được, cơ thể theo sát nhảy lên, mắt thấy sắp bổ nhào vào con báo, không ngờ con báo vừa đáp xuống cành cây, xoay người một cái lại từ trên lao xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cành cây bị chân sau của Parker đạp rung lên dữ dội, lá cây xào xạc.

 

Ở phía dưới, Ba Đặc lập tức rơi vào thế yếu. Parker tuy bị thương nặng, nhưng ở thế trên cao, lại dồn đủ sức, cú lao này khí thế mãnh liệt, tiếng gió rít cũng mang theo sát khí.

 

“Grào!” Parker há miệng cắn, răng nanh sắc bén dưới tia nắng may mắn xuyên qua tán lá, lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

 

Con sói đen vung móng vuốt đánh về phía đầu con báo, Parker lập tức đổi hướng cắn vào chân sói.

 

Với lực cắn của Parker, tuyệt đối có thể cắn đứt chân sói, nhưng sức mạnh và phản xạ của thú ba vằn không phải thú hai vằn có thể so sánh. Ba Đặc nhanh chóng rút chân trước ra khỏi miệng báo, chỉ để răng Parker cào rách da thịt.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Bịch” một tiếng, lưng sói ngã xuống đất, Parker một chân đạp lên n.g.ự.c sói, theo quán tính lao về phía trước.

 

Cơn choáng váng trên đầu làm Parker không thể giữ thăng bằng, lao ra ngoài lộn mấy vòng rồi mới loạng choạng đứng dậy. Miệng báo rỉ máu, làm ướt lớp lông ngắn bên mép, đôi mắt cũng đỏ đến mức như sắp rỉ ra tơ máu.

 

Lúc này, Parker đã g.i.ế.c đến đỏ mắt, quên mất đối phương là cấp bậc gì, quên mất chúng có bao nhiêu thú. Toàn thân hắn m.á.u đang sôi sục gào thét chiến đấu, g.i.ế.c chóc!

 

Hắn muốn cắn c.h.ế.t bất kỳ sinh vật nào trước mắt, sau đó sống sót!

 

Đám hổ thú đuổi đến, thấy con sói ngã trên đất, đồng thời phát ra tiếng khịt mũi chế nhạo.

 

Ba Đặc thẹn quá hóa giận, xoay người bốn chân chấm đất, “Grừ!” một tiếng gầm lên rồi lao về phía con báo. Con báo cũng thay đổi thái độ, hung hăng lao về phía hắn.

 

“Gầm ô ——!”

 

Ngay khi hai con thú sắp lao vào nhau, một tiếng hổ gầm chấn động núi rừng vang lên. Lá cây rung lên cùng tần số với sóng âm, thậm chí cả những hạt mưa li ti trong không trung cũng chao đảo.

 

Tiếng gầm vừa truyền đến, một bóng trắng xé toạc không khí, lao vào giữa hai con thú sắp lao vào nhau, hất văng cả hai ra ngoài.