Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 176: Được cứu



Bụi đất lắng xuống, chỉ còn một con hổ trắng vững vàng đứng trên mặt đất.

 

Đám hổ thú đang xem kịch vui lập tức cụp đuôi, rên rỉ lùi lại. Ba Đặc bị hất văng đi nhanh chóng chống chân trước đứng dậy, không dám tiến lên, ánh mắt nhìn con hổ trắng đầy vẻ sợ hãi của kẻ yếu đối với kẻ mạnh.

 

Sói chính là một loài sinh vật bắt nạt kẻ yếu như vậy.

 

Parker cố dùng bốn chân chống đỡ cơ thể, hai chân trước run rẩy, rồi khuỵu xuống đất, thở hổn hển mấy hơi lại chuẩn bị đứng lên.

 

Vinson lạnh lùng quét mắt nhìn sáu con thú nhân đối diện, rồi guồng bốn chân cường tráng chạy đến bên con báo, dùng miệng ngậm lấy gáy con báo, khéo léo quăng lên lưng, rồi chạy như điên.

 

Bạch Tinh Tinh đang chăm chú đan giỏ tre, nghe thấy tiếng bước chân trong phòng khách, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Anh về rồi à!”

 

“Xì xì ~” Curtis ngồi đối diện Bạch Tinh Tinh lại nhìn ra cửa, le lưỡi.

 

Bên ngoài truyền ra tiếng vật gì đó rơi xuống đất, sau đó vang lên một giọng nam trầm ổn: “Là ta.”

 

Bạch Tinh Tinh sững sờ, kinh ngạc ngẩng đầu, “Vinson?”

 

Cô đặt chiếc giỏ tre sắp hoàn thành xuống, đứng dậy đi ra ngoài.

 

“Anh tìm chúng tôi có việc gì sao?” Bạch Tinh Tinh nở nụ cười lịch sự. Vừa dứt lời, cô thấy con báo đốm đầy máu, nụ cười trên mặt lập tức đông cứng.

 

“Parker?” Bạch Tinh Tinh bước nhanh đến bên con báo, ngồi xổm xuống lay nó, ngẩng đầu nhìn Vinson, ánh mắt đã đầy vẻ kinh hoàng: “Cậu ấy sao vậy?”

 

Lúc này, Bạch Tinh Tinh đã không còn để ý đến cơ thể trần trụi của giống đực nữa.

 

Vinson nhìn chằm chằm vào mắt Bạch Tinh Tinh một lúc, nói: “Nó bị mấy con thú nhân vây công.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Là ai?” Bạch Tinh Tinh tức giận siết chặt nắm tay, quỳ trên đất, cúi xuống nghe nhịp tim của con báo.

 

May quá, còn sống. Chỉ là nhịp tim quá nhanh và mạnh, tai Bạch Tinh Tinh cũng cảm nhận được biên độ d.a.o động. Cô vội duỗi thẳng con báo ra, để m.á.u có thể lưu thông thuận lợi hơn.

 

Vinson ngửi ngửi mùi trong phòng, hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Giống đực của em ít quá.”

 

Bạch Tinh Tinh sững sờ, không ngẩng đầu.

 

Vinson có ý gì? Giống đực nhiều cùng đi săn sẽ không bị bắt nạt? Liên tưởng đến sự tốt bụng của Vinson với mình, Bạch Tinh Tinh không khỏi nghi ngờ Vinson cũng muốn làm giống đực của mình.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Vinson dường như cũng nhận ra lời nói của mình dễ gây hiểu lầm, lại nói: “Để ta làm thú bảo vệ cho em đi, ta sẽ ngủ ở phòng khách, đợi Parker khỏe lại ta sẽ đi.”

 

Hắn nói xong, mắt nheo lại nhìn về phía cửa phòng ngủ.

 

Curtis lặng lẽ đi ra, thân hình thon dài với cơ bắp cân đối đẹp đẽ, không hề có vẻ gầy yếu. Cùng với đôi mắt đỏ tối tăm và nguy hiểm, sức uy h.i.ế.p mà hắn tạo ra không hề thua kém Vinson với cơ thể cường tráng hoàn hảo.

 

Ánh mắt Curtis chỉ lướt qua Vinson, dừng lại trên con báo đang hôn mê, rồi đi về phía họ.

 

“Làm sao được chứ?” Bạch Tinh Tinh nhìn Curtis, rồi lại chuyển ánh mắt sang Vinson: “Như vậy phiền anh quá, còn có Curtis chăm sóc em mà.”

 

Bạch Tinh Tinh nói rồi nhìn về phía Curtis, nhưng Curtis lại không đồng ý với lời cô nói, ngược lại nói với Vinson: “Được.”

 

Dù sao con hổ này cũng không có ý định làm giống đực của Tiểu Bạch, mà hắn cũng thực sự cần một người giúp đỡ, để khi hắn đi săn có thể ngăn chặn đám thú đực trong thành Vạn Thú có ý đồ không trong sáng với Tinh Tinh.

 

Vinson gật đầu với Curtis một cái nói: “Được.”