“Hả?” Bạch Tinh Tinh nhìn Curtis, vẻ mặt có chút ngơ ngác.
Curtis xoa đầu Bạch Tinh Tinh, cúi người một tay nắm hai chân trước của Parker, một tay nắm hai chân sau, xách vào phòng ngủ.
Bạch Tinh Tinh không có thời gian tranh cãi với họ, vội vàng dùng tay vịn vào lưng Parker, hộ tống cậu ấy đến ổ cỏ của mình.
“Parker sẽ không c.h.ế.t chứ?” Giọng Bạch Tinh Tinh đã có tiếng nức nở.
Vinson đi đến cửa thì dừng lại, nói: “Lúc ta cứu nó, nó vẫn còn tỉnh.”
“Chúng ta đi tìm thú y.” Bạch Tinh Tinh nắm lấy tay Curtis, nói xong lại nhìn về phía Vinson: “Anh có biết tìm thú y ở đâu không?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vinson im lặng nhìn quanh phòng ngủ, nói: “Thú y đều là tộc vượn, họ sẽ không dễ dàng chữa trị cho giống đực. Hơn nữa…”
“Hơn nữa cái gì?” Bạch Tinh Tinh nghe thú y đều là tộc vượn liền cảm thấy không ổn, thấp thỏm nhìn Vinson.
“Rosa gần đây qua lại rất thân với tộc vượn, chỉ cần cô ta nói một câu, sẽ không có thú y nào đến chữa trị cho nó đâu,” Vinson nói.
Hy vọng của Bạch Tinh Tinh bị dập tắt, trong lòng cô lập tức bùng lên ngọn lửa giận: “Anh đã bị Vượn Vương ám hại, sao cô ta còn giao du với tộc vượn?”
Vinson cười nhạo một tiếng, “Cô ta không có bạn đời là thú bốn vằn, giao du với ai cũng không xung đột, phụ thân của thú bốn vằn và cô ta chẳng qua chỉ là lợi dụng lẫn nhau. Phụ thân cô ta tin cô ta, chứ không tin lời ta nói.”
“Thật quá đáng!” Bạch Tinh Tinh tức giận đ.ấ.m vào đống cỏ.
Curtis nghiêng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh, vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng cũng bình tĩnh như vẻ ngoài. Những chuyện không liên quan đến Bạch Tinh Tinh, chưa bao giờ có thể khuấy động cảm xúc của hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Xoa đầu Bạch Tinh Tinh, Curtis an ủi: “Không sao đâu, nó bây giờ không chết, sẽ tỉnh lại thôi, em đừng khóc.”
Bạch Tinh Tinh vốn không định khóc, nghe Curtis nói vậy liền không nhịn được mím môi, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, mắt đột nhiên sáng lên: “Đúng rồi, thung lũng Lạc Đà có thú y, em đi tìm ngay.”
Bạch Tinh Tinh nói rồi đứng dậy, Curtis cũng đứng dậy theo, vươn tay ôm cô vào lòng. Bạch Tinh Tinh liếc nhìn váy da của Curtis, đưa tay ra kéo, sốt ruột nói: “Anh mau biến thành rắn đi.”
Khóe miệng Curtis cong lên một nụ cười vui vẻ, hai tay ôm Bạch Tinh Tinh, mặc cho cô nghịch ngợm với tấm da thú trên người mình. Cho đến khi Bạch Tinh Tinh kéo váy da của hắn xuống, hắn mới hóa thành hình rắn, trườn ra ngoài.
Vinson tránh đường, nói với hai người: “Ta ở đây trông chừng nó.”
“Cảm ơn.” Bạch Tinh Tinh cảm kích nói.
Curtis nhíu mày, lướt qua Vinson đi ra ngoài.
Mùa mưa, thung lũng Lạc Đà là một vùng lầy lội, nước bùn từ hai bên sườn núi chảy xuống như những dòng suối nhỏ. Nước sông tuy chảy xiết nhưng mực nước vẫn dâng cao, mặt đường chỉ còn lại hơn một nửa, trên mặt đất đầy rẫy côn trùng c.h.ế.t đuối.
Mùi của Xà thú thu hút không ít thú nhân, vừa thấy là thú bốn vằn, chúng liền thu lại hàm răng đang nhe ra, nhà nào có giống cái thì “rầm” một tiếng đóng cửa lại.
Curtis dùng một chiếc lá cây lớn che mưa cho Bạch Tinh Tinh, trườn đến cửa một ngôi nhà gỗ.
Vì bị ngâm nước lâu ngày, nhà gỗ có nhiều chỗ đã mọc nấm nhỏ, dây leo li ti bò đầy. Trong phòng rất yên tĩnh, dường như không có ai.
“Cốc cốc cốc!” Bạch Tinh Tinh gõ cửa, lớn tiếng nói: “Xavi, cậu có ở đó không?”
“Grào ~” trong phòng vang lên một tiếng báo gầm, rất nhanh cửa lớn bị đẩy ra từ bên trong, nửa cái đầu báo ló ra từ dưới cửa gỗ. Đôi mắt màu vàng nhạt vừa chuyển lên trên, ánh mắt liền sững lại.