Tu kinh hồn bạt vía nhìn bóng lưng con báo rời đi, vẫn chưa hoàn hồn sau cú sốc.
Parker đã thăng cấp thành thú ba vằn?
Không, tuyệt đối không thể nào! Trăm năm qua, người có thiên tư nhất là Vinson cũng phải đến năm hai mươi tuổi mới thăng cấp thành thú ba vằn, hai mươi lăm tuổi trở thành thú bốn vằn trẻ nhất trong lịch sử thành Vạn Thú, hiện giờ ba mươi lăm tuổi, không chừng có thể trở thành thú năm vằn trong truyền thuyết.
Thiên tư của Vinson đã rất hiếm thấy, sao Parker có thể có thiên phú cao hơn Vinson được? Điều đó thật đáng sợ.
Tu đột nhiên lắc đầu, không, nhất định là hắn nghĩ nhiều rồi. Nhưng luồng uy áp của thú cấp cao vừa rồi vẫn còn lưu lại trên người hắn, không cho phép hắn có bất kỳ nghi ngờ nào.
…
Như đã nói trước đây, rất nhiều giống cái đều đỏng đảnh tùy hứng, đặc biệt là những giống cái xinh đẹp.
Mà Rosa là một giống cái vô cùng thu hút giống đực, từ nhỏ đã được nuông chiều, tự nhiên không thể thiếu sự kiêu kỳ. Hiện giờ có thai, khẩu vị trở nên vô cùng kén chọn, các giống đực của cô cả ngày đều ở bên ngoài tìm kiếm thức ăn cô muốn.
Là phụ thân của đứa trẻ, Ba Đặc quan tâm nhất đến yêu cầu của Rosa, mỗi ngày đều dẫn đội vào núi đi săn.
Lúc này, họ đang tản ra như một tấm lưới để tìm kiếm con mồi. Trên cây, một con báo đốm cong lưng vươn vai, làm cành cây dưới chân “xào xạc” rung động, giũ xuống một mảng nước.
“Grào!” Con sói đen dưới gốc cây nhanh chóng nhảy ra, ngẩng đầu lên, đôi mắt tam giác xếch về phía trước lộ ra vẻ ngạc nhiên. Nó hú một tiếng sói ngắn để gọi đồng bạn tộc Hổ, rồi đứng thẳng người biến thành hình người.
“Không ngờ ngươi còn dám đến tìm chúng ta.” Ba Đặc nói một cách khác thường, ngược lại có vài phần tán thưởng Parker, vô cùng may mắn là Parker không chọn Rosa làm bạn đời, nếu không hắn sẽ là tình địch uy h.i.ế.p lớn nhất đối với mình.
Parker từ trên cây nhảy xuống, hung hăng gầm lên một tiếng với Ba Đặc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ba Đặc lập tức thu lại thái độ ung dung, hai tay giơ ra như móng vuốt tạo tư thế phòng ngự, kinh hãi nói: “Ngươi thăng cấp rồi?”
Đám hổ thú vừa đến vội vàng lùi lại một khoảng cách, không còn kiêu ngạo như trước nữa.
Parker nhe răng, chân sau dậm dậm đất, tỏ vẻ không kiên nhẫn.
Ba Đặc nói: “Lần trước chưa đánh xong, hôm nay tiếp tục. Không ai được giúp đỡ.” Nói xong, hắn cong lưng hóa thành hình sói.
Parker lập tức lao tới, Ba Đặc cũng lao về phía hắn.
Khí thế của Parker đã không thể so với lần trước, sức bật có sự tăng tiến vượt bậc, càng chạy càng mạnh mẽ. Ba Đặc trong lòng hoảng sợ, hắn biết chiến lược vật lộn của mình đã sai lầm.
So về sức bật, ai có thể địch lại báo thú chứ? Parker đã không còn là thú hai vằn có thể tùy tiện bắt nạt như trước, hắn đã quá khinh địch.
Nhưng Ba Đặc có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực ba vằn cũng ổn định và vững chắc hơn. Ngay khoảnh khắc va chạm, hắn khéo léo tránh được trọng tâm áp lực của báo thú, đỡ một chiêu rồi nhanh chóng đáp xuống đất chạy đi.
Parker nhanh chóng xoay người, lại một lần nữa bùng nổ sức mạnh nhảy vọt lên, từ trên cao lao xuống con sói đen.
Ba Đặc phản ứng không kịp, bên hông bị cào một phát, lập tức da tróc thịt bong, m.á.u loãng làm ướt lông. Hắn quay đầu cắn về phía báo đốm, Parker một đòn thành công liền nhanh nhẹn né ra.
Vết thương trên người ngược lại khơi dậy m.á.u chiến của Ba Đặc, hắn nhanh chóng vào trạng thái chiến đấu, tiến lui hợp lý, Parker muốn ra tay lần nữa không còn dễ dàng như vậy.
Sau một hồi chiến đấu, Ba Đặc lớn tuổi hơn chiếm thế thượng phong, chỉ cần Parker hơi có sơ hở, hắn có thể nhân cơ hội phát động tấn công mãnh liệt.
Parker nhờ thân thủ nhanh nhẹn mà miễn cưỡng không bị thương, nhưng nếu tiếp tục đánh để đua thể lực, hắn chắc chắn sẽ thua. Lợi thế đã chiếm hết, Parker tìm được cơ hội quyết đoán xoay người bỏ chạy.