Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 202: Chuẩn bị thức ăn cho mùa lạnh



Hương vị rất khác so với món của Parker, thịt bên trong không thấm vị lắm, nhưng lớp dầu phết lên sau cùng làm thịt trở nên rất thơm giòn, cũng có một phong vị riêng.

 

Vinson cũng bắt đầu ăn. Nhìn dáng vẻ ăn ngấu nghiến của anh, có thể thấy anh cũng rất thích món này.

 

Hũ muối đặt ở giữa hai người, hai người anh chấm một ít, tôi chấm một ít. Bạch Tinh Tinh đột nhiên nhớ ra điều gì đó, lại hỏi: “Đúng rồi, anh ở thung lũng Lạc Đà còn muối không? Thứ quý giá như vậy, vẫn là nên lấy về sớm thì hơn.”

 

Động tác ăn của Vinson dừng lại một chút, anh trầm giọng nói: “Không có.”

 

Bạch Tinh Tinh đang nhét một miếng thịt vào miệng, nghe vậy bất cẩn cắn vào đũa, làm răng cửa đau điếng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Không có muối… Chẳng lẽ anh ấy thật sự ăn thịt sống sao?

 

Vì trong m.á.u tươi có chứa muối, Vinson không ăn muối thì cũng chỉ có thể lấy muối từ m.á.u tươi.

 

Bạch Tinh Tinh đột nhiên cũng có chút sợ hãi, chợt nghĩ đến sự sợ hãi của Eve. Mọi người đều sợ Vinson, chắc cũng không phải không có lý do.

 

Điều này quả thực có hơi đáng sợ. Bạch Tinh Tinh nhét một miếng thịt lớn vào miệng, cố gắng đè nén cảm giác khó chịu.

 

Ăn thịt xong, Bạch Tinh Tinh trở lại phòng ngủ, đống cỏ dưới cối đá đã biến mất. Bạch Tinh Tinh đang cẩn thận quan sát, trong khe hở tối đen đột nhiên xuất hiện một đôi mắt rắn màu đỏ. Bất ngờ đối diện với nó, Bạch Tinh Tinh bị dọa cho một phen hú vía.

 

Phản ứng lại đó là Curtis, trái tim đang treo lơ lửng của Bạch Tinh Tinh mới hạ xuống.

 

“Có chuyện gì vậy?” Giọng Vinson từ bên ngoài truyền đến, Bạch Tinh Tinh vội nói: “Không có gì.”

 

Vinson nghe được nhịp thở thay đổi của Bạch Tinh Tinh, không yên tâm mà đi đến cửa phòng ngủ. Bạch Tinh Tinh quay đầu lại nhìn về phía cối đá, khe hở đã được lấp kín bằng cỏ khô.

 

Curtis rõ ràng là có chút đề phòng Vinson. Bạch Tinh Tinh trực giác cảm thấy hắn không muốn Vinson biết hắn ở dưới đó, liền nói với Vinson: “Em không sao, anh mau đi ăn thịt đi.”

 

Ánh mắt sắc bén của Vinson quét một vòng trong phòng ngủ, rồi gật đầu với Bạch Tinh Tinh và rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Parker một lần bắt được hai con mồi, lưng cõng một con, miệng ngậm một con, dọc đường để lại những vệt m.á.u lấm tấm.

 

Toàn bộ không khí thành Vạn Thú đều tràn ngập mùi m.á.u tanh. Bên bờ sông, các thú nhân ngồi xổm như những cọc gỗ, họ hoặc tụm năm tụm ba, hoặc một mình một cõi, nước sông trước mặt đều là một màu đỏ nhạt.

 

Parker cũng ngồi xổm bên bờ sông trước nhà mình, chuẩn bị xử lý con mồi.

 

Bạch Tinh Tinh từ cửa phòng ngủ thấy Vinson đi ra ngoài, liền đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, mới phát hiện Parker đã trở về.

 

“Parker.” Bạch Tinh Tinh vịn cửa gọi.

 

Con báo bên bờ sông quay cái đầu dính m.á.u lại, nhiệt tình đáp lại một tiếng: “Grào ~”

 

“Ta bắt được con thỏ, hôm nay làm cho em bộ quần áo mới.” Parker biến thành người nói.

 

Mắt Bạch Tinh Tinh sáng lên, bất chấp cơ thể yếu ớt đi về phía bờ sông, “Em xem nào.”

 

Quả nhiên là một con thỏ lớn, bộ lông trắng muốt xù lên trông rất ấm áp.

 

Vinson nói: “Để ta xử lý.”

 

“Không cần, ta tự mình làm da thú cho Tinh Tinh.” Giọng Parker có chút địch ý. Sự từ chối cứng rắn như vậy làm không khí có chút căng thẳng. Bạch Tinh Tinh đang định nói gì đó để hòa giải, liền nghe thấy Vinson nói: “Vậy ta đi săn.”

 

Parker quýnh lên, còn chưa kịp phản đối, Vinson đã kéo váy da thú xuống biến thành hình thú chạy đi.

 

“Haiz!” Bạch Tinh Tinh thở dài, cứ làm phiền Vinson mãi, cô có thể lấy gì để báo đáp đây. Cô nhìn Parker nói: “Thú bảo vệ đều làm như vậy sao? Các thú bảo vệ khác là những ai vậy?”

 

Parker nói: “Thú bảo vệ đều là những giống đực không được giống cái yêu thích. Họ sẽ lùi một bước mà chọn làm thú bảo vệ cho giống cái.”