Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 201: Vinson ăn thịt sống?



Một bộ quần áo cũng không có, lẽ nào Vinson ở thung lũng Lạc Đà không mặc quần áo sao?

 

Mặc dù giống đực thỉnh thoảng ở trần chạy rông cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu cứ ở trần mãi cũng sẽ bị người ta nói là dã man. Vinson không có quần áo, lúc nướng thịt ở thung lũng Lạc Đà thì làm sao ra khỏi cửa được? Chẳng lẽ anh ấy toàn ăn sống?

 

Bạch Tinh Tinh rùng mình trước suy đoán này, rồi vội lắc đầu. Không đâu, Vinson đâu phải là Xà thú sợ nóng, sao lại ăn sống được.

 

Biểu hiện tiếp theo của Vinson đã đánh tan nghi ngờ của Bạch Tinh Tinh. Kỹ thuật nướng thịt của Vinson rất thành thạo, chắc là anh ấy thường xuyên làm.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn những hũ gia vị đặt ở góc tường, do dự một lúc rồi nói: “Anh có thích món thịt nướng lần trước của Parker không?”

 

Vinson nhìn Tinh Tinh, “Thích.”

 

Bạch Tinh Tinh lúc này mới cười nói: “Đó là vì cậu ấy cho thêm mấy loại gia vị đó, anh có muốn thử không? Để em giúp anh làm.” Nói rồi, Bạch Tinh Tinh đứng dậy. Vì động tác quá mạnh, bụng cô hơi nhói lên, phải ôm bụng thở hổn hển vài hơi mới đỡ.

 

Người ta nói con là một miếng thịt rơi ra từ người mẹ, hôm nay sinh con xong quả nhiên là như vậy.

 

Vinson lập tức đứng dậy đỡ lấy Bạch Tinh Tinh, cánh tay dài vươn ra bế cô lên, đặt cô ngồi lại xuống nền đất lót da thú, “Để ta đi lấy.”

 

“Vâng.”

 

Vinson mang hết chai lọ hũ vại lại đây. Bạch Tinh Tinh nhanh nhẹn bóc mấy tép tỏi, sau đó chọn ra lượng gia vị vừa phải, ngẩng đầu hỏi: “Anh ăn cay được không?”

 

“Hả?” Vinson nghi hoặc nhìn Bạch Tinh Tinh.

 

“Chính là cái này.” Bạch Tinh Tinh lấy ra một quả ớt đỏ phơi khô, mỉm cười huơ huơ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Ánh mắt Vinson ngưng lại, lập tức giật lấy quả ớt trong tay Bạch Tinh Tinh, “Đừng chạm vào.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bạch Tinh Tinh cười cười, “Anh ăn được chứ?”

 

“Được.” Vinson đáp một cách chắc chắn. Hàng năm anh đều mang muối đi đến các bộ lạc nhỏ khác để đổi lấy giống cái, các giống cái thường bị bệnh trên đường, nên những loại thuốc như ớt đỏ đều được chuẩn bị sẵn. Vì mùi vị của ớt không ngon, để dỗ giống cái ăn, anh cũng thường xuyên ăn vài quả.

 

Bạch Tinh Tinh liền nhanh tay vơ lấy mấy quả ớt, trước khi Vinson kịp ngăn lại đã ném vào bát gia vị, “Được rồi, anh mang ra ngoài rửa một chút, em sẽ chỉ anh làm tiếp.”

 

Vinson không yên tâm nhìn tay Bạch Tinh Tinh, rồi bưng bát gia vị đi ra ngoài. Sau khi anh rửa sạch gia vị, Bạch Tinh Tinh đã chuẩn bị sẵn thớt gỗ và d.a.o đá. Vinson không cho Bạch Tinh Tinh chạm vào ớt, anh làm theo chỉ dẫn của cô để xử lý các loại gia vị.

 

Thịt đã được đặt lên nướng, không tiện cho gia vị vào, Bạch Tinh Tinh bèn dùng dầu ngâm gia vị, rồi dùng một thanh tre mỏng phết dầu lên thịt.

 

Miếng thịt đang nướng xém cạnh được phết dầu lên, lập tức phát ra tiếng “xèo xèo”, mùi thịt nhàn nhạt tức khắc trở nên hấp dẫn, như thể vừa được phù phép.

 

Dưới ánh lửa, con ngươi dọc màu bạc của Vinson hơi giãn ra, lộ vẻ kinh ngạc, yết hầu chuyển động lên xuống vài lần.

 

Bạch Tinh Tinh chép miệng, cũng bị mùi thơm lôi cuốn, “Em ăn được không?”

 

“Được.” Vinson trả lời ngay khi Bạch Tinh Tinh còn chưa dứt lời, giây tiếp theo đã xé xuống một miếng thịt vừa phết dầu nướng thơm lừng.

 

Bạch Tinh Tinh xoay người lấy hai cái bát trên bệ đá phía sau, một cái đưa cho Vinson, một cái nhận lấy miếng thịt trong tay anh.

 

“Anh cũng ăn đi, miếng thịt này đủ cho em ăn no rồi.”

 

Vinson nhìn miếng thịt trong bát Tinh Tinh, nhíu mày nói: “Ít vậy sao?”

 

Thật ra không ít, miếng này cũng phải hơn nửa cân, thịt còn no hơn cơm rất nhiều. Lúc mới đến thế giới thú, một bữa Bạch Tinh Tinh còn ăn không hết một miếng như vậy.

 

“Em vừa mới ăn rồi mà.” Bạch Tinh Tinh nói, cầm đũa gắp miếng thịt chấm một ít muối, rồi cắn một miếng.