Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Parker liếc nhìn ra ngoài cửa, đặt bát lên cối đá, “Curtis nói hết mùa lạnh hắn sẽ mang rắn con về, mau ăn chút gì đi.”
Cối đá đã trở thành bàn ăn của Bạch Tinh Tinh, trong bát có cả món mặn lẫn món chay, bốc hơi nóng hổi. Bạch Tinh Tinh lập tức thấy thèm ăn, cầm đũa lên ăn.
“Tinh Tinh.” Parker ngồi xuống cạnh Bạch Tinh Tinh, dùng chân chặn khe hở dưới cối đá, giọng nói có vài phần thấp thỏm, “Chúng ta giao phối đi.”
“Khụ!” Bạch Tinh Tinh lập tức bị sặc cơm, ngậm một miệng cơm ho sù sụ.
“Ăn từ từ thôi.” Parker vội vỗ nhẹ lưng nàng, nhưng vẫn nói tiếp: “Nàng nói mới sinh xong không thể giao phối, bây giờ mùa lạnh đã qua được một nửa, nàng khỏe lại rồi đúng không?”
Bạch Tinh Tinh khó khăn nuốt vội miếng cơm chưa kịp nhai kỹ trong miệng, nghẹn đến mức nấc lên một tiếng, nàng hạ thấp giọng nói: “Vinson còn ở bên ngoài đó.”
“Sợ gì chứ, ta chỉ sợ…” Parker nói rồi giọng nhỏ dần, nhìn xuống đất, “Nếu không giao phối nữa là Curtis tỉnh lại mất.”
Mặt Bạch Tinh Tinh nóng bừng, nàng cắm cúi ăn lấy ăn để, hai má phồng lên như con ếch. Ăn hết cả bát cơm, tâm trạng cuối cùng cũng ổn định lại, nhưng mặt thì đã đỏ như quả táo.
Quả thật không thể trì hoãn thêm nữa, nhận sự chăm sóc của Parker lâu như vậy mà không xác định quan hệ với hắn, Bạch Tinh Tinh cảm thấy mình như một tra nữ.
Parker vẫn ngồi bên cạnh Bạch Tinh Tinh, lấy bát cơm của nàng, “Còn một bát nữa này.”
Bạch Tinh Tinh nhanh tay đè lên tay Parker, đầu ngón tay lạnh buốt chạm vào làn da nóng rực của hắn, nàng như bị bỏng rụt tay lại, “Thôi, ta no rồi.”
“Chúng ta giao phối đi.” Parker nghiêm túc nhìn Bạch Tinh Tinh, đôi mắt sâu thẳm như được mạ một lớp vàng ròng, gương mặt đã mất đi vẻ non nớt của thiếu niên, toát lên sự sắc bén của một thú nhân trưởng thành, càng thêm hoàn mỹ và chói lóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tim Bạch Tinh Tinh đập loạn xạ, như bị mê hoặc, nàng gật đầu, trong khoảnh khắc, đôi mắt vàng kim kia như được ánh mặt trời chiếu rọi, lóe lên ánh sáng rực rỡ.
Parker nhếch miệng cười, một tay luồn qua khoeo chân Bạch Tinh Tinh, một tay đỡ lưng nàng, bế ngang người lên, bước về phía ổ cỏ.
“Ấy, từ từ đã.” Tim Bạch Tinh Tinh đập càng lúc càng nhanh, nàng căng thẳng nhìn Parker.
“Hửm?” Parker cúi đầu nhìn Bạch Tinh Tinh, chân dừng lại bên cạnh ổ.
Dưới ánh nhìn của Parker, Bạch Tinh Tinh căng thẳng đến mức hô hấp cũng có chút khó khăn.
“Ta… muốn đi tắm.” Bạch Tinh Tinh cúi đầu, nói lí nhí như muỗi kêu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Được.” Parker nhẹ nhàng đặt Bạch Tinh Tinh vào trong ổ, rồi ngay lập tức như được tua nhanh, “vèo” một cái xoay người rời đi. Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu lên, trong phòng đã không còn bóng dáng hắn.
“Mau thêm củi, Tinh Tinh muốn tắm.” Parker bưng một chậu đá lao ra khỏi nhà, lát sau lại bưng một chậu đầy ắp băng quay lại.
Vinson im lặng thêm củi vào đống lửa, nếu không phải ngọn lửa đang lớn dần, hắn tĩnh lặng đến mức như không tồn tại.
Sau khi nước được đun nóng, Bạch Tinh Tinh đuổi Parker ra ngoài, run rẩy lau người. Parker sốt ruột ngồi xổm trước cửa cào đất, Bạch Tinh Tinh nghe thấy tiếng động, có thể tưởng tượng ra dáng vẻ nôn nóng của hắn, nghĩ đến Vinson vẫn còn đang ở nhà chính, nàng xấu hổ đến đỏ mặt tía tai.
“Này, chàng cũng tắm đi chứ.” Bạch Tinh Tinh che ngực, quay lưng về phía cửa.
“Được!”
Bạch Tinh Tinh nghe thấy Parker trả lời xong, bên ngoài liền không còn động tĩnh gì, lòng nàng tức khắc chùng xuống.
Như để xác nhận suy đoán của nàng, không lâu sau bên ngoài truyền đến một tiếng động lớn, Bạch Tinh Tinh vội đi đến cửa sổ, vén rèm lên, chỉ thấy một con báo hoa duyên dáng nhảy xuống dòng sông băng.