Tác giả: Bạch Đầu Mộng
“Sao vậy?” Parker lập tức quan tâm hỏi.
“Không có gì.” Bạch Tinh Tinh khép c.h.ặ.t c.h.â.n lại, để tránh thứ kia nhỏ giọt lên nệm da thú.
Parker cảm thấy nếu mình thò tay vào sẽ làm hơi ấm trong chăn thoát ra, nên không nài nỉ nữa, giặt nhanh chiếc khăn rồi đưa cho Bạch Tinh Tinh.
Phục vụ Bạch Tinh Tinh rửa mặt mặc đồ xong, Parker xoa xoa cái bụng xẹp lép, “Đói quá!”
Mùa lạnh giống đực ít vận động, nhu cầu về thức ăn cũng giảm đi nhiều, có thể hai ba ngày mới ăn một bữa. Bữa trước của Parker là từ hai ngày trước, hôm qua lại hao tốn thể lực, sáng nay liền đói meo.
“Vậy chàng mau đi săn đi.” Bạch Tinh Tinh vén rèm cửa, không khí trong lành, mát lạnh ùa vào mặt, nàng nhắm mắt tham lam hít một hơi thật sâu, ngay sau đó bị khí lạnh kích thích ho sặc sụa.
Parker ôm lấy Bạch Tinh Tinh từ phía sau, vỗ vỗ lưng cho nàng, “Ta không đi, ta nấu cho nàng ăn xong rồi mới đi săn.”
Bạch Tinh Tinh quay lại nhìn Parker, cười nói: “Cũng được, chàng cũng ăn một chút rồi hẵng đi, kẻo không có sức.”
Trong lòng Parker dâng lên một cảm giác ngọt ngào, hắn bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, đi ra ngoài.
Mấy hôm trước Parker đã đổi thịt hun khói lấy năm hũ muối, nhà chính đã trở lại sạch sẽ, thoáng đãng. Vinson ngồi bên đống lửa, ngẩng đầu nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh thấy Vinson là lại thấy ngượng, liền tránh ánh mắt của hắn.
Parker đặt Bạch Tinh Tinh bên đống lửa, dịu dàng nói: “Muốn ăn gì nào?”
“Ừm…” Bạch Tinh Tinh bĩu môi suy nghĩ một lát rồi nói: “Muốn ăn gà hầm, à không, chim cánh ngắn hầm.”
“Vậy ta đi làm chim đây.” Parker nhanh như chớp chạy ra ngoài, tốc độ nhanh đến mức cái đuôi phía sau cũng bay lên, Bạch Tinh Tinh nhìn thấy mà không nhịn được bật cười.
Liếc thấy Vinson ở bên cạnh, tiếng cười của Bạch Tinh Tinh tắt ngấm, nàng ho khan hai tiếng, nói: “Hôm qua chàng ngủ ngon không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Rất ngon.” Vinson lập tức trả lời.
Bạch Tinh Tinh thầm thở phào nhẹ nhõm, Vinson chắc là không nghe thấy gì không nên nghe đâu nhỉ, động tĩnh mình và Parker gây ra hình như cũng không lớn lắm, ở nhà chính chắc không nghe thấy gì đâu.
Nào ngờ câu nói tiếp theo của Vinson khiến Bạch Tinh Tinh từ trên mây rơi xuống địa ngục.
“Hai người giao phối xong từ lúc trời còn chưa tối hẳn, nên ta ngủ rất ngon.” Vinson nghiêm túc giải thích.
Bạch Tinh Tinh vẫn giữ nguyên động tác há miệng, biểu cảm cứ thế cứng đờ.
“Tinh Tinh!” Giọng Parker vọng vào từ chuồng chim, “Mấy hôm trước có phải nàng đã ăn một con chim cánh ngắn không?”
“Không có!” Bạch Tinh Tinh hét vọng ra ngoài.
“Lạ thật.” Parker bò rạp trên đất ngửi ngửi, mặt đầy vẻ chán ghét.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vì cuộc giao phối hôm qua, xung quanh có rất nhiều mùi của thú nhân. Parker phì phì mũi, dùng chân cào loạn xạ trên đất.
Parker xách con chim cánh ngắn đã làm sạch sẽ quay về, Bạch Tinh Tinh hỏi: “Chuồng chim sao vậy?”
“Hình như thiếu một con, chắc ta nhớ nhầm.” Parker không mấy để tâm đến việc này, nhíu mày nói: “Quanh nhà toàn là mùi của thú nhân, lát nữa ta phải đi xóa hết mùi của chúng.”
Bạch Tinh Tinh dù sao cũng đang rảnh rỗi, liền đứng dậy, cầm giỏ tre đi ra ngoài: “Ta đi xem sao, tiện thể nhặt trứng về luôn.”
Vinson và Parker nhìn nhau, cuối cùng Parker ở lại nấu cơm, còn Vinson đứng dậy đi theo Bạch Tinh Tinh.
Chim cánh ngắn sau khi được thuần dưỡng thì cơ bản hai ngày đẻ một quả trứng, sau khi tuyết rơi sản lượng giảm, nhưng cũng ba bốn ngày đẻ một lần. Hai ba mươi con chim cánh ngắn, một tuần cũng có được bốn năm chục quả trứng.
Bạch Tinh Tinh vào chuồng chim, đi đến các ổ để tìm trứng trước.