Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Parker đi gần một giờ rồi mới dắt theo bốn con chim cánh ngắn còn sống quay về, sắc mặt đen như đ.í.t nồi.
Bạch Tinh Tinh thấy Parker bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm, “Cuối cùng chàng cũng về rồi, ta đang định nhờ Vinson đưa đi xem sao. Bọn họ cứ thế đền à?”
“Trên mấy con chim c.h.ế.t có mùi của sói con, nhưng bọn họ không thừa nhận.” Parker cầm con d.a.o đá, nhanh gọn chặt đứt lông cánh của mấy con chim, ra tay vô cùng tàn nhẫn, chim cánh ngắn kêu thảm thiết, đầu cánh chảy không ít máu.
Bạch Tinh Tinh nhìn sắc mặt của Parker, cẩn thận hỏi: “Bọn họ đã nói gì?”
Parker lạnh lùng nhếch miệng, trong mắt dấy lên sát khí ngùn ngụt.
“Tuy bây giờ là mùa lạnh, con mồi khó bắt, nhưng các ngươi đến chút thức ăn này cũng không tìm nổi sao?” Lúc đó Rosa cười “ha hả”, tiếng cười a dua chói lói, còn khó nghe hơn cả tiếng gió lạnh rít qua băng, rồi nói với mấy người bạn đời của mình: “Đi bắt cho hắn mấy con chim cánh ngắn đi, đền cho họ tám con, đến chút thịt này cũng không ăn nổi thì thật đáng thương.”
Parker tức đến ngứa cả móng vuốt, khoảng thời gian đứng chờ ở cổng bộ tộc hổ vô cùng dày vò, đợi bạn đời của Rosa bắt về tám con chim cánh ngắn, hắn chỉ lấy bốn con đúng như số lượng bị mất rồi hậm hực quay về.
Không muốn để Bạch Tinh Tinh cảm nhận sự sỉ nhục này, Parker không kể lại những lời đó, chỉ xách con chim đang nhỏ m.á.u đứng dậy: “Ta đi buộc chúng vào chuồng.”
“Chim cánh ngắn mới bắt về đều không đẻ trứng, lúc nào cũng muốn chạy trốn, lại phải nuôi lại từ đầu.” Bạch Tinh Tinh vẫn cảm thấy ấm ức, thầm nghĩ, có nên đáp trả lại không?
Hay là đặt vài cái bẫy trong chuồng chim, dọa cho mấy đứa nhóc đó một phen?
Parker buộc xong chim, dùng tuyết đọng bên nhà chùi tay rồi quay lại nói: “Khuya rồi, Tinh Tinh chúng ta đi ngủ thôi.”
“Ừm ừm.” Bạch Tinh Tinh gật đầu, nhìn Vinson, “Vinson chàng cũng ngủ sớm đi, ngủ ngon.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ngủ ngon.” Vinson nói với vẻ mặt vô cảm, nhìn Bạch Tinh Tinh vào phòng ngủ, trên mặt mới từ từ giãn ra một nụ cười.
Ôm được giống cái mình yêu thích, ngủ chung một ổ, tâm trạng của Parker từ u ám chuyển sang vui vẻ, hắn đưa tay ra định cởi chiếc yếm của Bạch Tinh Tinh.
Cơ thể Bạch Tinh Tinh cứng đờ, tim đập thình thịch, nàng lí nhí: “Không phải vừa mới làm rồi sao?”
“Ta rất thích giao phối với nàng, làm thêm lần nữa đi.” Parker nói rồi kéo áo của Bạch Tinh Tinh xuống, cảm thấy cảm giác này thật không tệ, liền cởi tiếp quần của nàng.
Bạch Tinh Tinh căng thẳng chống cự vài cái yếu ớt, nhưng không thể phủ nhận rằng, làm chuyện đó với Parker vô cùng hưởng thụ, nàng có chút quen mùi bén vị. Cho nên dưới sự nhiệt tình chủ động của Parker, Bạch Tinh Tinh vốn đã không có nhiều ý chí chống cự nhanh chóng tan rã, thuận theo hắn.
Vinson l.i.ế.m liếm móng vuốt, tâm trạng rất tốt đứng dậy, đi ra cửa ngồi xổm xuống.
Hôm sau, Bạch Tinh Tinh bắt đầu thiết kế bẫy.
Bây giờ đúng là thời điểm lạnh nhất trong năm, nước bọt nhổ ra rơi xuống đất cũng thành băng, mặt đất đông cứng lại.
Bạch Tinh Tinh mặc ba lớp trong ba lớp ngoài da thú, cuối cùng khoác thêm bộ da gấu lớn nhất, đúng nghĩa biến thành một con gấu thực thụ.
Nhờ ơn Parker, bây giờ eo nàng vừa đau lưng cũng vừa mỏi, đi đường chân cũng mềm nhũn, phải xấu hổ vịn tường đi vào chuồng chim.
“Lạnh thế này chắc mấy đứa nhóc đó cũng không chạy lung tung đâu nhỉ.” Bạch Tinh Tinh vừa xem xét chuồng chim vừa lẩm bẩm, “Kệ đi, vẫn nên có biện pháp bảo vệ.”
“Tinh Tinh, vì bọn họ mà phí công tốn sức như vậy không đáng đâu, lần sau bắt được thì cắn cho chúng một trận là được.” Parker nói.
“Ai biết khi nào chúng nó đến, ngày nào cũng phải đề phòng cũng mệt mỏi lắm.”