“Được.” Parker hễ nói đến ăn là lại hăng hái, “Lâu rồi không ăn cá, hay là ta xuống sông bắt một con cá lớn nhé.”
Bạch Tinh Tinh cũng bị gợi lên cơn thèm cá, nhớ đến món lẩu cá cay nồng, trong miệng tiết ra rất nhiều nước bọt.
Vì lần trước Parker nhảy xuống sông băng để tắm, Bạch Tinh Tinh đã có nhận thức mới về khả năng chịu lạnh của hắn, nàng nuốt nước bọt nói: “Nếu chàng không sợ lạnh thì đi bắt đi.”
“Không cần xuống nước.” Parker cười một cách bí ẩn.
Bạch Tinh Tinh tò mò nhìn Parker: “Vậy chàng định bắt thế nào?” Chưa từng nghe ở đây có ai câu cá, hơn nữa cũng không có cần câu hay dây câu, làm sao mà câu được?
“Cứ chờ xem.” Parker nói chắc như đinh đóng cột, khoác thêm cho Bạch Tinh Tinh vài lớp áo da thú, rồi sải bước ra ngoài.
Bạch Tinh Tinh lẽo đẽo theo sau Parker, nhìn hắn đi chân trần trên mặt sông băng, nàng liền thấy lạnh run cả người, mơ hồ cảm thấy chân mình đau buốt vì lạnh.
Parker đứng giữa sông, quan sát lớp băng.
“Rốt cuộc là bắt thế nào vậy?” Bạch Tinh Tinh thấy Parker không mang theo dụng cụ gì, lòng tò mò không chịu nổi.
Parker vô cùng hưởng thụ phản ứng của Bạch Tinh Tinh, hắn dang tay đẩy nàng ra xa một chút: “Đứng xa ra, ta muốn phá một cái lỗ.”
“Được.” Bạch Tinh Tinh phối hợp lùi ra khỏi mặt sông.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Rầm!” một tiếng, Parker đ.ấ.m một quyền xuống mặt băng, mặt băng nứt ra thành hình hoa cúc, rồi “rắc rắc rắc” lan rộng ra. Parker cũng lùi lại vài bước, sau đó dậm một chân lên, lớp băng cuối cùng hoàn toàn vỡ vụn, “ầm” một tiếng rơi xuống nước, để lộ ra một vùng nước trong vắt.
Bạch Tinh Tinh cẩn thận bước lên mặt sông, nhìn xuống nước.
Mặt nước gợn sóng phản chiếu bầu trời xanh như ngọc, ánh nắng ấm áp bị sóng nước đánh tan thành những vệt bạc lấp lánh, vui vẻ nhảy múa trên mặt người. Mấy con chim ưng lướt qua bầu trời, thoáng chốc đã biến mất bên cạnh lỗ băng.
“Trong quá.” Bạch Tinh Tinh kinh ngạc thốt lên, “Trông có vẻ ngon lắm, lát nữa chúng ta múc mấy chậu về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Được.” Parker dừng lại bên lỗ băng, chuyên chú nhìn chằm chằm xuống đáy nước.
Bạch Tinh Tinh cũng nhìn xuống đáy nước một lúc, mãi không thấy Parker hành động, liền thúc giục: “Bắt đi chứ.”
“Suỵt.” Parker đặt một ngón tay lên môi, không nhìn Bạch Tinh Tinh, đầu cúi thấp xuống một chút.
Bạch Tinh Tinh khó hiểu nhìn Parker, chẳng lẽ cá sẽ tự bay ra ngoài sao?
Vừa thầm nghĩ câu đó, Bạch Tinh Tinh đã thấy có thứ gì đó lao nhanh trong nước, “bõm” một tiếng, Parker thọc một tay xuống nước, cánh tay nổi lên từng khối cơ bắp rắn chắc.
Bạch Tinh Tinh nín thở.
“Rào!”
Cùng với một tiếng nước văng lên, Parker bắt được một con cá dài bằng nửa cánh tay.
Mắt Bạch Tinh Tinh trợn tròn, tay che miệng không thể tin nổi: “Sao có thể…”
“He he…” Parker cầm con cá cười đắc ý, “Ta lợi hại không.”
“Lợi hại.” Bạch Tinh Tinh gật đầu lia lịa.
Đang nói chuyện, một con cá trực tiếp bay lên khỏi mặt nước, đang định rơi xuống thì bị Parker một tay tóm được.
“Trời ạ!” Bạch Tinh Tinh thầm hô thần kỳ, chẳng lẽ đây là năng lực kỳ lạ của thú nhân sao?
“Vinson, giúp lấy một cái chậu ra đây.” Bạch Tinh Tinh hét vào trong nhà.
Trên mặt nước liên tục có những con cá béo nhảy lên, tiếng “bộp bộp” vang không ngớt, khiến vùng nước này ồn ào như một nồi nước sôi. Có con thậm chí không cần người bắt, trực tiếp nhảy lên mặt băng, Bạch Tinh Tinh cũng bắt được một con cá choai choai trên mặt băng, tay lạnh đến đỏ ửng.
Chỉ một lát sau, cái chậu đá Vinson mang ra đã chứa đầy cá.