Mắt hắn chỉ thấy được nụ cười xinh đẹp của giống cái trước mặt, tai chỉ nghe thấy giọng nói dịu dàng êm tai của nàng, hơi thở chỉ ngửi thấy mùi hương dễ chịu của nàng.
“Vinson?” Bạch Tinh Tinh huơ huơ đôi đũa trước mắt Vinson, hắn bừng tỉnh, vội đưa tay ra cầm lấy.
“Dùng như thế này.” Bạch Tinh Tinh đến gần Vinson, làm mẫu cho hắn cách dùng đũa.
Parker ghen tị chen vào giữa hai người, đẩy Bạch Tinh Tinh sang một bên, “Nàng mau ăn cá đi, để ta dạy hắn.”
Bạch Tinh Tinh đột nhiên cảm thấy không khí có chút kỳ lạ, Parker là bạn đời của nàng, nàng thân mật với một giống đực khác trước mặt bạn đời mình, hình như có chút quá đáng. Nhưng Vinson lại là thú bảo vệ của nàng, đã giúp đỡ nàng vô điều kiện nhiều như vậy…
A! Rối quá!
“Thôi được.” Bạch Tinh Tinh lí nhí, cắm cúi ăn.
Parker dạy qua loa cho Vinson một chút rồi bắt đầu ăn phần của mình. Vinson cũng không hỏi nhiều, nhớ lại cách Bạch Tinh Tinh cầm đũa, lóng ngóng gắp cá trong bát ăn.
Parker moi b.ụ.n.g một con cá, phát hiện bên trong có trứng, liền lấy cả tảng ra đặt vào bát của Bạch Tinh Tinh, “Cho nàng ăn này.”
Trong lòng Bạch Tinh Tinh ấm áp, cười nói: “Cảm ơn chàng.”
Cái đuôi của Parker đang đặt trên đất quẫy tưng bừng, quét lên một đám bụi, hắn vội vàng ngoan ngoãn đặt yên trên mặt đất.
Đôi đũa của Vinson vừa hay chọc vào một tảng trứng cá, hắn không nghĩ ngợi gì liền moi trứng ra, vì dùng đũa không thạo nên trứng cá đều bị vỡ nát. Khó khăn lắm mới gắp được một miếng khá lớn, giơ tay lên mới nhận ra mình không có tư cách này, đôi đũa dừng lại giữa không trung, rồi hắn cho miếng trứng cá vào miệng mình.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Parker lại ăn được trứng cá, lại lần nữa bỏ vào bát của Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh nói: “Đừng cho ta nữa, cá trong bát ta ăn không hết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Vậy đưa cá cho ta ăn đi.” Parker nói rồi gắp một con cá Bạch Tinh Tinh chưa ăn xong đi, lại chuẩn bị gắp con thứ hai, Bạch Tinh Tinh vội che bát của mình lại.
“Ta ăn qua rồi, chàng ăn không sạch sẽ đâu.”
Parker khẳng định: “Sạch sẽ.”
Bạch Tinh Tinh bất đắc dĩ, che bát lại rồi lấy cơm hấp ra, “Cá cũng ngon mà, ta đều thích ăn.”
Parker lúc này mới thôi, nhưng mỗi khi ăn được trứng cá, đều moi ra cho Bạch Tinh Tinh trước, cho đến khi nàng ăn no, sau đó không hề chê bai mà ăn sạch đồ ăn thừa của nàng.
Cuối cùng, một nồi cá bị Parker và Vinson tranh nhau ăn sạch sành sanh, không còn lại một giọt nước dùng.
Dần dần quen với cái lạnh của thế giới này, hôm nay thời tiết quang đãng, Bạch Tinh Tinh có chút không chịu nổi, nàng bọc mình kín mít, ra cửa đắp người tuyết.
Tuyết đọng chưa ai giẫm lên trắng tinh không tì vết, Bạch Tinh Tinh cởi bao tay da thú, moi tuyết lên nặn thành hình cầu.
Parker đang cùng Vinson dọn dẹp cái hố quanh chuồng chim, cái bẫy này đã bị lộ, lấp lại cũng không có tác dụng, Bạch Tinh Tinh bảo họ trồng một hàng rào gỗ ở đây để vây đám chim cánh ngắn lại. Đất đào hố trước đó được chất dưới mái hiên, chỉ cần chuyển đến là có thể chôn cọc.
Thấy Bạch Tinh Tinh chơi tuyết, Parker bỏ dở công việc trong tay đi về phía nàng, ôm lấy eo nàng từ phía sau.
“Sao lại ra đây, cẩn thận cảm lạnh.”
Bạch Tinh Tinh gỡ tay Parker, không gỡ được, liền kéo hắn cúi xuống moi tuyết: “Không sao đâu, ta không lạnh.”
Nhưng Parker quá nặng, tay Bạch Tinh Tinh làm thế nào cũng không chạm được xuống đất, cõng Parker trên lưng như con trâu đi cày.
“Này! Ta thật sự không lạnh!” Bạch Tinh Tinh nản chí treo mình trên cánh tay Parker.
Parker nhìn tay Bạch Tinh Tinh, thấy tay nàng lạnh đến đỏ bừng, xót xa vội vàng nắm lấy, bàn tay to lớn hoàn toàn bao bọc lấy đôi tay nhỏ bé lạnh lẽo.