Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 232: Curtis ăn thịt người



 

 

Nếu rời đi, sự an toàn của rắn con cũng không được đảm bảo.

 

Nhưng Vinson không hỏi, hắn phủi tay, tiếp tục đi trồng cọc gỗ.

 

Sau khi hàng rào được trồng xong, Parker quấn dây mây dày đặc lên trên, chim cánh ngắn bay không cao, hắn tháo dây buộc chân của chúng ra, thả chúng tự do hoạt động trong hàng rào.

 

Những ngày tiếp theo, Bạch Tinh Tinh đếm từng ngày để qua, tuy biết mùa lạnh không chính xác là ba tháng, nhưng thấy ba tháng sắp hết, nàng vẫn không kìm được sự phấn khích.

 

Cuối cùng cũng sắp được gặp các con rắn nhỏ rồi!

 

Một đêm nọ, tiếng kêu thảm thiết của chim cánh ngắn xé tan màn đêm, tiếng vỗ cánh liên hồi đến Bạch Tinh Tinh cũng có thể nghe thấy.

 

Lại đến nữa! Không biết chán sao?

 

Bạch Tinh Tinh lập tức định đứng dậy, lần này động tĩnh quá lớn, Parker cũng không cứng rắn bắt Bạch Tinh Tinh ngủ nữa, giúp nàng mặc quần áo rồi cùng ra ngoài.

 

Vinson đã ra ngoài từ sớm, đang ở trong hàng rào bắt đám thú con.

 

Ánh trăng sáng tỏ từ ba mặt trăng chiếu rọi mặt đất, bên trong hàng rào là một mớ hỗn độn, chim cánh ngắn bay loạn xạ, trên mặt đất nằm bảy tám con chim đã chết.

 

Lần này chúng nó không lén lút ăn trộm, mà là quang minh chính đại phá phách. Có bốn con sói con, Vinson đang ngậm một con trong miệng, chân dẫm một con, còn hai con đang điên cuồng tấn công những con chim còn sống.

 

Bạch Tinh Tinh vừa thấy đã tức phát khóc, tiếng khóc nức nở xen lẫn một câu chửi: “Mẹ kiếp!”

 

Parker siết c.h.ặ.t t.a.y đang đặt trên vai Bạch Tinh Tinh, đang chuẩn bị nhảy vào bắt lũ sói con thì đột nhiên một bóng đen khổng lồ lướt qua.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Rầm!”

 

Hàng rào bị đè bẹp một mảng như chớp, tiếng động còn chưa dứt, một con sói con đã biến mất không dấu vết. Cái bóng đen ngừng di chuyển, hiện ra màu sắc đen đỏ xen kẽ đầy âm u.

 

Bạch Tinh Tinh há hốc miệng, “Curtis…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một đôi mắt thú màu đỏ tươi nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, bên dưới dường như có một cái chân sói đang giãy giụa, rồi nhanh chóng biến mất. Cái bóng ngẩng lên, một cái đầu rắn khổng lồ dần dần hiện rõ.

 

“Auuuu!”

 

Ba con sói con còn lại bắt đầu hoảng sợ kêu to, Vinson dường như c.h.ế.t lặng, để cho con sói trong miệng và dưới chân chạy thoát.

 

Bóng rắn lại lần nữa lóe lên, tiếng kêu của sói con nhanh chóng ít đi.

 

Cả người lẫn biểu cảm của Bạch Tinh Tinh đều cứng đờ, ăn… ăn… ăn… Rắn tham ăn sao?

 

Tiếng kêu thét của sói con dừng lại, Curtis vẫn bò trên mặt đất, ăn từng con chim đã chết.

 

Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng hoàn hồn, run rẩy nói: “Có thể nhổ ra được không?”

 

Con rắn thú ngẩng nửa người trên lên, hóa thành dạng nửa người nửa thú, giọng nói thờ ơ như thường: “Loài rắn không có thói quen nôn ra.”

 

Bạch Tinh Tinh thấy bụng hắn vẫn phẳng lì, biểu cảm nứt ra: Đệch mợ, đồ ăn đều bị nén thành bánh ép rồi à!

 

Curtis nhẹ nhàng vung đuôi rắn, trông có vẻ chậm rãi, nhưng trong nháy mắt đã đến trước mặt Bạch Tinh Tinh, ngón tay lạnh lẽo chạm lên mặt nàng, biểu cảm lạnh lùng cuối cùng cũng có chút ấm áp.

 

“Béo lên rồi.” Curtis mỉm cười, giọng hắn hơi khàn, nhưng ngữ điệu vẫn như xưa, như thể chưa từng xa cách, đôi mắt đỏ như lưu ly nhìn Bạch Tinh Tinh tràn đầy tình ý.

 

“Đó không phải là sói hoang, đó là thú nhân con mà!” Bạch Tinh Tinh suy sụp nói.

 

Curtis bình tĩnh đáp: “Ta biết.”

 

Bạch Tinh Tinh: “…”

 

Parker và Vinson liếc nhau, đều không lên tiếng.

 

“Lần trước ta đã nhớ kỹ tiếng bước chân của chúng rồi, con của giống cái tộc Hổ.” Curtis nhếch môi cười nhạt, nhưng nụ cười lại ẩn chứa sát ý kinh người: “Giống cái của ta há là để cho nó có thể bắt nạt.”

 

Tuy rất cảm động, nhưng Bạch Tinh Tinh vẫn không thể bình tĩnh lại được, trong lòng đang gào thét: Trời đất quỷ thần ơi, Curtis ăn thịt người!!!