Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 233: Hạ gục Ba Đặc trong nháy mắt



 

 

Mặt đất truyền đến những rung động rất nhỏ, tiếng dã thú chạy ngày càng gần. Parker nhìn về phía phát ra âm thanh, toàn thân vào thế phòng bị.

 

“Con ta đâu?” Giọng nói sắc nhọn của Rosa truyền đến, tiếng chạy theo đó cũng dừng lại, mười mấy thú nhân dừng lại trước chuồng chim.

 

Ba Đặc trong hình người căng thẳng nhìn quanh, mũi khịt khịt vài cái rồi không kìm được mà xông vào chuồng chim. Parker theo bản năng muốn lao lên bảo vệ địa bàn của mình, nhưng nghĩ đến đám thú con kia, hắn khó khăn lắm mới nén lại được.

 

“Sói con của ta đâu? Các ngươi giấu chúng nó ở đâu rồi?” Ba Đặc gầm lên.

 

Có lẽ là do không khí quá căng thẳng, hay là mùi m.á.u trong không khí khiến hắn ngửi thấy điềm chẳng lành, Ba Đặc mất hết bình tĩnh, đôi mắt lóe lên ánh sáng xanh lục trong đêm tối.

 

Bạch Tinh Tinh bất giác nhìn vào bụng của Curtis, Rosa lập tức thét lên: “Ngươi ăn chúng nó rồi?!”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

“Auuuu!” Ba Đặc mất kiểm soát biến thành hình sói, hung hãn lao về phía Curtis.

 

Curtis khinh miệt cong môi, túm chặt cổ tay Bạch Tinh Tinh, kéo nàng ra sau lưng mình, ngay sau đó thân hình đột nhiên lao về phía trước.

 

Nếu nói về sức bật, Xà thú không hề thua kém Báo thú, thậm chí còn hơn một bậc. Parker còn có thể dùng sức bật để chiếm lợi thế trước Ba Đặc, huống chi là Curtis, một thú nhân bốn vằn?

 

Hành động này của Ba Đặc, không nghi ngờ gì chính là tự tìm đường chết.

 

Mọi người chỉ thấy một tàn ảnh lóe lên, trong đêm vắng vang lên tiếng xương cốt bị vặn gãy một cách tàn nhẫn, đến khi họ nhìn rõ, Curtis đang một tay đè lên con sói, còn đầu con sói thì “lộc cộc” lăn sang một bên, đôi mắt sói đầy tơ m.á.u vẫn còn mang theo vẻ hung tợn khi lao tới.

 

“A!” Rosa hét lên thất thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Dù là cùng một phe với Curtis, Bạch Tinh Tinh cũng bị cảnh tượng này dọa cho sợ hãi, đầu gối mềm nhũn suýt nữa thì khuỵu xuống. May mà Parker đứng ngay sau lưng, đưa tay đỡ lấy nàng.

 

Curtis buông xác con sói ra, ngồi dậy nhìn về phía Rosa. Các bạn đời của Rosa lập tức vây quanh, con Hổ thú đang cõng cô ta lùi vào vòng bảo vệ.

 

Một bạn đời Hổ thú của Rosa hóa thành hình người, chắn ở phía trước nhất, trên mặt rõ ràng có ba vạch thú văn, nhưng tuổi tác hiển nhiên không còn trẻ. Hắn nhìn về phía Vinson, giọng điệu nghiêm khắc nói: “Giống cái trong tộc ta bị uy hiếp, ngươi cứ thế làm ngơ sao?”

 

Vinson nghi hoặc nhìn hắn, “Tộc của ta? Ta hình như đã sớm bị cô ta đuổi ra khỏi tộc Hổ rồi. Hơn nữa ta không hề làm ngơ, ta kiên quyết đứng về phía Bạch Tinh Tinh.”

 

“Ngươi!” Gã Hổ thú ba vằn nghẹn họng.

 

Rosa gào khóc, nức nở nói: “Đi gọi phụ thân ta, Lang Vương, Viên Vương đến đây, ta muốn họ báo thù cho con ta và bạn đời của ta, hu hu hu…”

 

Bạch Tinh Tinh nghe vậy có chút hoảng, Lang Vương và Hổ Vương đều là thú nhân bốn vằn, lại còn có cả Viên Vương, nếu đánh không lại thì phải làm sao?

 

Nàng nắm lấy cánh tay Parker, nhẹ giọng nói: “Chúng ta có nên gọi phụ thân chàng đến không?”

 

Parker cười chế nhạo, giọng không lớn, nhưng mỗi thú nhân ở đây đều có thể nghe thấy: “Hổ Vương có lẽ sẽ đến bảo vệ con gái mình, nhưng Lang Vương, ha hả… Chẳng qua chỉ c.h.ế.t một đứa con trai đã thành gia lập thất, ông ta không đến mức vì thế mà liều lĩnh đâu.”

 

“Thật không?” Bạch Tinh Tinh vẫn rất không yên tâm, nhưng đột nhiên nhận ra một vấn đề rất nghiêm trọng: “Vậy phụ thân chàng còn quan tâm đến chàng không?”

 

“Ừm…” Parker im lặng, nếu Lang Vương thật sự vì Rosa mà ra mặt, phụ thân chắc sẽ không ngồi yên làm ngơ đâu nhỉ.

 

Không bao lâu sau, vua của bốn đại tộc Thú đều đã đến. Vượn, Lang, Hổ tộc là do bạn đời của Rosa báo tin, chỉ không biết Báo Vương làm thế nào mà biết được tin tức bên này.