Những con rắn con chưa nếm được vị đã chậm một bước, rất nhanh cũng theo đám đông nhảy lên.
Bạch Tinh Tinh bị sự bạo động chớp nhoáng này dọa sợ, theo phản xạ giơ tay cao lên.
Đàn rắn con đều bổ nhào vào khoảng không.
“Xì xì xì!”
Hậu quả của việc làm bậy là đám rắn con va vào nhau, rơi xuống ổ lại một trận hỗn loạn, rồi nhanh chóng cuộn thành một nùi. Thấy chúng nó khó khăn bò ra ngoài, dường như đã bị thắt nút.
“Phụt!” Bạch Tinh Tinh không nhịn được bật cười, không đề phòng tay mình nặng trĩu, nàng nghiêng đầu nhìn lại, cái muỗng trong tay nàng đang bị Curtis ngậm trong miệng.
“…” Khóe miệng Bạch Tinh Tinh giật giật, giành ăn với con mình, có hay không vậy?
Curtis thản nhiên ăn hết trứng hấp, sau đó như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục tự mình múc ăn.
Đàn rắn con đang vội vàng gỡ rối, Bạch Tinh Tinh lại muốn đi múc trứng hấp của Curtis, nhưng lần này không dễ dàng như vậy.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đuôi rắn của Curtis hơi dùng sức, thân trên liền như ngồi thang máy nâng cao lên nửa mét, Bạch Tinh Tinh đứng dậy, Curtis lại tiếp tục nâng lên.
“Này! Cho ta múc một muỗng!” Bạch Tinh Tinh tức đến dậm chân, vươn dài tay ra bắt lấy bát của Curtis.
Khóe miệng Curtis nhếch lên, trước mặt Bạch Tinh Tinh, hắn từ từ múc một muỗng đưa vào miệng mình.
Bạch Tinh Tinh tức đến phồng cả má, ôm lấy đuôi rắn của Curtis, vừa nhảy vừa bò, giống như một con gấu koala nhỏ.
“Keng!”
Parker đang chăm chú nấu cơm gõ một cái xẻng vào đáy nồi, tất cả mọi người trong phòng, bao gồm cả đàn rắn con đều nhìn về phía hắn.
“Hừ.” Parker hừ một tiếng, ném xẻng đi ra ngoài, “Ta đi lấy nồi trứng hấp về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh lập tức buông Curtis ra, thầm mắng mình đúng là đồ đầu đất, đi ra ngoài một chuyến đơn giản biết bao? Lại đi đôi co với cái bát của Curtis.
Lo lắng cho món măng xào thịt trong nồi, tốc độ của Parker quả thực nhanh như bay, chỉ một hơi thở đã bưng nồi trứng hấp quay lại. Đặt nồi trứng bên cạnh ổ rắn, món xào trong nồi đã bốc khói nhẹ, Parker vội cầm xẻng nhanh tay đảo đều.
Bạch Tinh Tinh sờ sờ nồi đá đựng trứng hấp, nhiệt độ vừa phải, không cần thổi, nàng hài lòng mỉm cười. Đang định tiếp tục đút cho rắn con, bỗng thấy hoa mắt, một nùi đen đỏ xen kẽ rơi vào trong nồi trứng.
“A!” Bạch Tinh Tinh thất thanh hét lên.
“Để chúng nó tự ăn.” Curtis nói.
Đàn rắn con như được vào công viên giải trí, lập tức vui như hội, nhắm thẳng vào trong nồi trứng ấm áp mà chui vào. Chỉ một lát sau, nồi trứng hấp vàng óng đầy những lỗ nhỏ, bề mặt gợn sóng, nhưng không thấy bóng con rắn nào.
Đúng là một nồi chạch khoét đậu phụ!
Bạch Tinh Tinh véo véo gương mặt đã cứng đờ của mình, quay cái cổ cứng ngắc nhìn về phía Curtis, “Chàng không sợ làm chúng nó bỏng c.h.ế.t à!?”
Curtis bình tĩnh tiếp tục ăn, “Ta đã thử nhiệt độ rồi.”
“Khi nào?” Bạch Tinh Tinh cũng biết trong nồi không nóng, nhưng Curtis không hề sờ, lỡ như nóng, rắn con thật sự sẽ bị bỏng.
Curtis phun ra chiếc lưỡi thon dài, đầu lưỡi chẻ đôi phe phẩy lên xuống.
“Dùng cái này.”
“Ờ… Ồ.” Bạch Tinh Tinh nửa tin nửa ngờ, xin hãy thứ lỗi cho nàng vì môn 《Thế giới động vật》 học không được tốt lắm.
Trứng hấp trong nồi cạn đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, thân hình rắn con dần dần lộ ra ngày càng nhiều, cuối cùng chỉ còn lại một lớp rắn phủ ở đáy nồi, bơi qua bơi lại gặm những vụn trứng.
Bạch Tinh Tinh không khỏi há miệng: Sức ăn thật lớn. Hơn nữa, trông có vẻ vẫn chưa no?
“Tinh Tinh, ăn cơm thôi.” Parker lau đi đôi mắt bị khói dầu làm cay xè, cuối cùng cũng tìm được cơ hội nói chuyện với Bạch Tinh Tinh, mặt đầy ý cười.
Bạch Tinh Tinh nói: “Lại hấp cho mấy đứa nhỏ thêm một nồi trứng nữa đi.”