Đám rắn con sức ăn rất lớn, mỗi con phải ăn lượng thức ăn bằng nửa cơ thể mình mới no.
Thời tiết vẫn còn lạnh, chúng nó ăn no liền bò vào ổ ngủ. Bạch Tinh Tinh bưng chúng nó lên, một giỏ nặng trĩu. Nàng đặt đám rắn con vào ổ của Parker, đắp lên một tấm da thú nhỏ.
Mấy ngày nay Vạn Thú Thành có một trận gió ấm thổi qua, tuyết đọng nhanh chóng tan chảy, để lộ ra mặt đất màu nâu sẫm.
Cơn giá lạnh qua đi đã xóa sổ mọi màu sắc trên mặt đất ngoại trừ màu bùn, nhưng cây liễu ven sông đã nhú ra những mầm xanh lốm đốm, trong gió mang theo mùi bùn đất và hơi thở của mùa xuân.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đám rắn con lớn lên rất nhanh, mỗi ngày một khác, mới chưa đến mười ngày, cái giỏ tre đã không chứa nổi chúng nó, mỗi lần ngủ trông chúng như một đĩa mỳ trộn cay chất cao ngất.
Bạch Tinh Tinh cũng đã cởi bỏ những lớp áo nặng nề, chỉ cần mặc một lớp da thú là có thể ra ngoài.
“Lại đây, lại đây, chúng ta ra ngoài chơi nào.” Bạch Tinh Tinh lùi lại dẫn đường cho đám rắn con, từng bước ra khỏi cửa.
Đám rắn con lần đầu tiên ra ngoài, nhìn thế giới rộng lớn bên ngoài, mắt đầy vẻ mới lạ.
Lè lưỡi, đám rắn con lần lượt bơi ra, sau đó mười chín con rắn nhỏ tản ra như tia phóng xạ.
“Ôi trời!”
Thấy rắn con bò ngày càng xa, Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ không ổn, vội vàng gọi: “Đừng chạy lung tung! Mau quay lại!”
Đám rắn con dừng lại một chút, thấy bên ngoài gió yên biển lặng, lại tiếp tục cuộc thám hiểm. Lần này Bạch Tinh Tinh gọi thế nào cũng không được.
Bạch Tinh Tinh hối hận vô cùng, vội vàng chạy về phòng ngủ, “Curtis, chàng mau xem con chàng kìa, chạy hết rồi!”
Curtis mạo hiểm sinh ra một ổ con này chính là để tạo cơ hội cho bạn đời cầu cứu mình, hắn lười biếng nằm trong ổ ngước nhìn Bạch Tinh Tinh, bình tĩnh nói: “Sẽ quay về thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh giẫm lên nhau cởi giày, đi vào ổ đẩy đẩy đuôi Curtis, hoảng loạn nói: “Chàng mau ra xem đi, chúng nó chạy xa hết rồi. Nhỏ như vậy, rơi xuống sông chúng ta cũng không biết đâu.”
“Xà thú bẩm sinh đã biết bơi.” Curtis khẽ mỉm cười.
Bạch Tinh Tinh quay đầu lại nhìn, sốt ruột không ngừng lay Curtis: “Chàng ra xem đi, cầu xin chàng đó.”
Hôm nay Parker không có ở nhà, nói là đi ra ngoài hít thở không khí, nếu không Bạch Tinh Tinh lúc này cũng sẽ không bám riết lấy Curtis như vậy.
Trên mặt Curtis trước sau vẫn treo một nụ cười nhạt, ngữ khí bất đắc dĩ nói: “Thôi được, xem nàng gấp kìa.”
Bạch Tinh Tinh vui mừng ra mặt, kéo tay Curtis đứng dậy: “Nhanh lên, không biết trong chốc lát chúng nó đã chạy đi đâu rồi.”
Chờ họ ra cửa, bên ngoài chỉ còn thấy vài con rắn, Bạch Tinh Tinh và Curtis bắt đầu đi tìm.
…
“Ào ——” Parker đổ một chậu nước vào trong ruộng.
Đây là cái hố hắn đào từ năm ngoái, dùng để trồng lúa. Diện tích chỉ khoảng ba bốn mươi mét vuông, còn nhỏ hơn cả phòng ngủ trong nhà đá.
Nước trong hố đã cao đến bắp chân, Parker chưa từng trồng lúa, trong ký ức lúa mọc tốt nhất ở nơi có đủ nước, nên hắn muốn đổ càng nhiều nước vào hố càng tốt.
Mảnh đất này được công nhận là màu mỡ, nhưng địa thế lại cao hơn, đất không giữ được nước, phải thường xuyên tưới nước mới được. Cách đó vài trăm mét có một cái hồ, Parker đã chạy đi chạy lại mấy trăm chuyến, mệt đến thở không ra hơi.
Tuy mệt, nhưng các thú nhân chưa bao giờ nghĩ đến việc đổi chỗ khác. Địa thế cao tốn chút sức lực là có thể bù đắp, nếu trồng ở nơi địa thế thấp, mùa mưa đến lúa rất dễ bị ngập úng.
Có một thú nhân đi ngang qua, thấy tay mơ làm chuyện ngốc nghếch không nhịn được nói: “Ngươi lần đầu trồng trọt à? Lúa còn chưa gieo, ngươi đổ nhiều nước như vậy lúa sẽ không nảy mầm đâu.”