Bạch Tinh Tinh há miệng, còn chưa kịp nói gì đã nghe thấy giọng nói phấn chấn của Parker: “Được, vậy ta đi thu dọn đồ đạc ngay.”
Trong mắt Vinson dâng lên niềm vui như điên, kích động nhìn về phía Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh đành phải nói: “Vậy cảm ơn chàng.”
Parker dùng một tấm da thú cuộn ổ lại, quần áo cũng dùng một tấm da thú lớn cuộn thành một cục, tuy chỉ có hơn hai mươi bộ nhưng trọng lượng lại không hề nhẹ. Cuối cùng hắn còn vác lên hơn nửa bao bắp.
Curtis phụ trách những sinh vật sống, dùng mấy sợi dây mây buộc đám chim cánh ngắn lại, tay kia thì xách đám rắn con.
Vinson phụ trách chuyển đồ đạc bằng đá, còn Bạch Tinh Tinh, phải cố gắng một lúc lâu mới không bị bế đi như một món đồ.
Thành của Hổ Vương và thành tinh xảo của Viên Vương là hai phong cách hoàn toàn khác biệt. Tường rào bên ngoài bò đầy dây leo khô, giống như một ngôi nhà hoang phế nhiều năm, trời tối đi thì chẳng khác nào hiện trường quay phim kinh dị.
Sân trước là một mảnh đất sạch sẽ, trên mặt đất có vụn cỏ, chắc hẳn khi khí hậu ấm lên nơi này sẽ là một bãi cỏ xanh mướt.
Đi vào cửa chính của thành, có bao nhiêu Hổ thú đang lau dọn vết m.á.u trên mặt đất, mơ hồ vẫn có thể ngửi thấy mùi m.á.u tanh.
Bạch Tinh Tinh cố gắng không nhìn những thứ không hay, ngẩng đầu đánh giá kiến trúc bằng đá.
Tuy thành của Hổ Vương và các thành khác gần như giống nhau, nhưng vì thú nhân sống ở đây khác nhau nên cảm giác cũng có phần khác biệt, toát lên vẻ thô kệch, hoang dã.
Thành có tổng cộng sáu tầng, cả tòa kiến trúc có hình tam giác cân ổn định, tương tự như kim tự tháp, tầng lầu càng cao diện tích càng nhỏ. Những tảng đá lớn trên tường trông có vẻ thô ráp nhưng lại vô cùng vững chắc.
Vinson vui vẻ dẫn Bạch Tinh Tinh lên tầng cao nhất, tức là tầng thứ sáu. Tầng này có diện tích tương đương với một ngôi nhà đá bình thường, có ba gian phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Tầng này là nơi ở của hoàng tộc, thú nhân bình thường không được lên.” Vinson giới thiệu, Bạch Tinh Tinh nghe vậy gật đầu.
Bạch Tinh Tinh chưa từng đến tầng cao nhất của một tòa thành, đứng bên lan can nhìn ra xa, có thể thu hết nửa Vạn Thú Thành vào tầm mắt. Mỗi một con đường, mỗi một dòng sông đều hiện ra rõ ràng, rất có khí thế “đứng trên đỉnh cao nhất, nhìn xuống vạn núi non trùng điệp”.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Các ngươi ngủ ở đây.” Vinson chỉ vào phòng ngủ chính.
Giọng nói của Vinson kéo sự chú ý của Bạch Tinh Tinh lại, nàng nhìn theo hướng tay Vinson, vội xua tay: “Chúng ta ngủ ở phòng bên cạnh, gian này chàng ngủ đi.”
Vinson cười nói: “Ta đã ở phòng bên cạnh rồi.”
Parker đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhanh chóng lao vào phòng ngủ chính, quả nhiên phát hiện hai gian phòng bên cạnh đều thông với gian này, chỉ cách nhau một cánh cửa gỗ.
Vốn dĩ, tầng cao nhất là nơi ở của vua và giống cái của ngài, hai gian phòng bên cạnh là nơi ở của các bạn đời khác của giống cái và các thú con còn nhỏ. Parker lúc nhỏ cũng từng ngủ ở phòng bên, lớn hơn một chút thì bị đá xuống lầu dưới.
Parker khó chịu hừ một tiếng, nhưng không nói gì thêm, dù sao cả tòa thành này đều là của Vinson.
Bạch Tinh Tinh vẫn ở trong phòng ngủ chính, Curtis đặt cái giỏ đựng rắn con xuống đất, đám rắn con mở to mắt nhìn xung quanh, cẩn thận bò ra, bắt đầu làm quen với địa bàn.
Đồ đạc của Hổ Vương cũ đều đã được dọn dẹp, nhưng vẫn còn lưu lại mùi hương.
Cả Curtis và Parker đều hóa thành hình thú, cọ qua cọ lại trong phòng, không bỏ sót cả những góc khuất.
Trong lúc các giống đực dọn dẹp chỗ ở, Bạch Tinh Tinh ngồi bên lan can tầng cao nhất, nhìn về phía thành của Viên Vương ở cách đó không xa, cây độc mộc che trời kia đã biến mất.
“Tiếc thật, những hạt giống đó không mang về được.” Bạch Tinh Tinh lẩm bẩm.
Muốn thay thế Viên Vương, thì phải tiếp quản công việc của ông ta, hạt giống lương thực hàng năm là không thể thiếu.