Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 253: Vinson giả bệnh



 

 

Họ phải tìm được hạt giống mới được, không biết tộc ăn cỏ có hạt giống dư thừa không.

 

“Nàng nói hạt giống lúa à?” Giọng nói trầm thấp của Vinson truyền đến từ phía sau, “Ta xem xét trong thành thì phát hiện hai bao, chắc là của Rosa và mẹ cô ta.”

 

Mắt Bạch Tinh Tinh sáng lên, quay đầu nhìn về phía Vinson: “Có bao nhiêu?”

 

“Không nhiều lắm, chắc đủ cho nàng ăn mười ngày.”

 

Bạch Tinh Tinh thầm tính toán một chút, một bát hạt kê nàng nhận được nếu đổi thành lúa thì chỉ ăn được hai ba ngày. Xem ra lượng hạt giống của giống cái hoàng tộc gấp đôi giống cái bình thường.

 

“Tốt quá, ta còn muốn hạt kê dại, ở đây có không?”

 

Vinson nói: “Không có, lát nữa ta sẽ đến chỗ Viên Vương đòi, hôm nay ta phải xuất phát ra vùng ven biển đổi muối.”

 

“Chàng phải đi sao?” Bạch Tinh Tinh kinh ngạc, ngay sau đó cười châm chọc: “Là Viên Vương sắp xếp đúng không.”

 

Vinson đi đến bên lan can, bàn tay to lớn thô ráp chống lên lan can đá, nhìn khoảng đất trống giữa bốn tòa thành, rất nhiều thú nhân đang bận rộn dọn thịt hun khói ra ngoài, còn có hai giống cái trông tiều tụy bị áp giải đứng một bên.

 

“Năm nào chúng ta cũng phải nhân lúc trời còn chưa nóng hẳn vận chuyển đồ ăn đến vùng ven biển, để ta đi cũng không quá đáng.” Vinson nói.

 

“Phải đi bao lâu?”

 

Vinson nhìn gáy Bạch Tinh Tinh, trong mắt lộ ra vẻ không nỡ, “Nếu thuận lợi thì cuối mùa mưa ta sẽ trở về.”

 

Hai người đang nói chuyện, phía dưới vang lên tiếng sói hú, Vinson nghiêm mặt, đứng thẳng dậy: “Ta phải đi rồi.”

 

“Chờ một chút.” Bạch Tinh Tinh đứng dậy, vốn nàng cũng cao ráo, nhưng đứng bên cạnh Vinson cao lớn cường tráng lại trở nên vô cùng nhỏ bé, đỉnh đầu chỉ đến ngang n.g.ự.c hắn, phải ngẩng đầu lên mới có thể đối diện được.

 

“Chàng đừng đi, để Lang Vương hoặc Báo Vương đi đều được.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vinson bất đắc dĩ cười cười, nếu có thể lựa chọn, hắn đương nhiên sẽ không rời đi, những ngày có thể ở bên cạnh bảo vệ Bạch Tinh Tinh như thế này thật sự quá hiếm hoi.

 

“Chống lại sự sắp xếp của Viên Vương sẽ khiến vạn thú bất mãn.”

 

Bạch Tinh Tinh khẽ mỉm cười, ý tứ không rõ nói: “Hôm qua chàng tranh giành ngôi vị Hổ Vương bị nội thương, Viên Vương sẽ không phái một thương binh đi đâu.”

 

“Ta không bị thương!” Vinson vội vàng giải thích, ngôi vị vua hắn dễ dàng có được, sao Tinh Tinh lại nghĩ như vậy? Đây là nghi ngờ thực lực của hắn!

 

“Ta biết.” Bạch Tinh Tinh cười nói.

 

Vinson nhìn nụ cười của Bạch Tinh Tinh, dần dần hiểu ra, trong lòng thả lỏng, trầm giọng nói: “Ta đều nghe nàng.”

 

Bạch Tinh Tinh mỉm cười nhìn Vinson rời đi. Đứng ở trên cao, nàng thấy Báo Vương dẫn một đoàn thú nhân đi ra ngoài thành.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Các thú nhân đều khiêng những sườn thịt hun khói, trên đó che một tấm da thú, cùng bị khiêng đi còn có hai giống cái suy sụp như đã chết.

 

“Tiếc thật, thời gian không đủ, nếu không có thể làm một chiếc xe gỗ đơn giản, họ khiêng như vậy trời mưa sẽ gặp phiền phức không nhỏ đâu.” Bạch Tinh Tinh tiếc nuối nói.

 

Lúc Vinson quay về, đã mang theo hạt kê lên, hai bao căng phồng, cũng gần giống như Bạch Tinh Tinh tính toán.

 

Parker nhận lấy hạt kê, móc ra một nắm xoa xoa, vỏ trấu thô ráp cọ xát phát ra âm thanh “xào xạc” vui tai.

 

“Vậy ta đi trồng đây.” Parker phấn khích nói.

 

Bạch Tinh Tinh nói: “Ta cũng đi.”

 

“Một giống cái như nàng xuống ruộng làm gì? Bên ngoài lạnh, nàng ở nhà chơi với đám rắn con đi.” Parker buộc hạt kê vào bên hông, ngẩng đầu nói.

 

Bạch Tinh Tinh xắn tay áo, “Ta chỉ xem ruộng của các chàng thế nào thôi, ở nhà chán lắm, ta muốn ra ngoài hít thở không khí.”

 

Parker biết Bạch Tinh Tinh vẫn còn buồn vì cái c.h.ế.t của Tu, do dự một lúc rồi cũng đồng ý, “Ta mang cho nàng một cái áo, lúc nào lạnh thì mặc vào.”