Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 271: Tìm kiến



 

 

“Việc đó thì không đến nỗi, nhưng vương bảo có nhiều phòng, bên cạnh hố cát có mấy phòng chứa củi, dọn vài bó củi ra là có thể ngủ được rồi.” Bạch Tinh Tinh hứng thú nói: “Còn nữa, muối bột các thứ, mấy ngày không ăn cũng không c.h.ế.t được người, Hổ vương cũng không nhất thiết phải cung cấp.”

 

Eudora bị dọa đến không dám nói lung tung nữa, không chịu thua mà lườm Bạch Tinh Tinh một cái rồi đi xuống lầu.

 

Vừa xuống cầu thang, Eudora bỗng khựng lại, “Hổ… Hổ vương.”

 

Dưới lầu có hai Hổ thú đang đứng, một trong số đó chính là Vinson. Vinson bưng một khay rau và thịt, mặt căng cứng như tượng gỗ, ngước mắt nhìn về phía Eudora.

 

Eudora lập tức run lên, hoảng loạn chạy đi.

 

Vinson đưa khay thức ăn cho Hổ thú bên cạnh, cố ý hạ thấp giọng nói: “Ngươi giúp ta đưa lên đi, ta xuống ruộng xem một chút.”

 

“Vâng.” Hổ thú cũng thấp giọng đáp lại, nhận lấy khay, lo lắng nhìn về phía Vinson.

 

Vinson không dừng lại, quay người nhanh chân rời đi.

 

Eve ngồi xổm xuống vỗ đầu báo con, nhẹ nhàng thủ thỉ: “Giúp mẹ tìm kiến, chính là mấy con côn trùng đen nhỏ hay tha đồ ăn thừa của các con đi đó.”

 

“Ngao ô ô ~”

 

Lũ báo con vui vẻ kêu lên một tiếng, thi nhau cúi đầu tìm kiếm.

 

Bạch Tinh Tinh cũng không thèm nghĩ đến Eudora nữa, hỏi: “Cô nghe hiểu chúng nó nói gì sao?”

 

“Đương nhiên, tôi là giống cái Báo tộc mà.” Eve cười nói, kéo Bạch Tinh Tinh đi theo lũ báo con.

 

Bạch Tinh Tinh vô cùng ngưỡng mộ, nàng là một con người, cho dù sinh ra con gì, chắc chắn cũng không thể hiểu được!

 

“Bạch Tinh Tinh!”

 

Phía sau truyền đến giọng của một Hổ thú lạ, Bạch Tinh Tinh quay đầu nhìn lại, “Anh gọi tôi?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hổ thú bước những bước chân dài rắn rỏi đi tới, đưa khay thức ăn cho Bạch Tinh Tinh, “Đây là thịt nướng của Parker, rau là do vương cố ý hái ở bên ngoài, họ nhờ tôi mang thức ăn cho cô.”

 

Trên khay có một bát thịt xé nướng với nhiều loại gia vị, và một đống lá cây xanh giống như rau xà lách. Bạch Tinh Tinh sau khi tìm được loại rau này liền thích dùng nó để cuốn thịt ăn. Nhìn sự kết hợp này cùng với cách nướng thịt, nàng biết Hổ thú không nói dối.

 

Thế là Bạch Tinh Tinh nhận lấy thức ăn, lịch sự cười một tiếng: “Cảm ơn.”

 

Bạch Tinh Tinh có vẻ ngoài trong sáng tú khí, cười lên lại càng mê người, mặt Hổ thú liền đỏ bừng, ngượng ngùng gãi gãi đầu.

 

Bạch Tinh Tinh nhìn phản ứng của Hổ thú, trong lòng thầm kêu không hay, vội nói: “Anh mau đi làm việc đi.”

 

Tuyệt đối đừng có thêm một người theo đuổi nữa, nàng chịu không nổi đâu!

 

“Ừm.” Hổ thú thành thật rời đi.

 

Eve mím môi cười trộm, đổi lại một cái lườm của Bạch Tinh Tinh.

 

Lũ báo con quả nhiên rất hiệu quả, chỉ một lát sau đã có một con báo tìm thấy kiến, một chân dẫm lên con kiến rồi hướng về phía họ kêu “Ngao ô ngao ô”.

 

Bạch Tinh Tinh vội đi qua.

 

Báo con nhấc chân lên, một con kiến đang bò trên thân nó. Bạch Tinh Tinh dùng một chiếc lá cạy nó lên, nhanh chân đi về phía cầu thang, “Mau theo tôi.”

 

Eve không hiểu nguyên do, tò mò gọi lũ báo con đi theo.

 

Sắp đến tầng cao nhất, Bạch Tinh Tinh ra hiệu im lặng cho họ, sau đó hai người ba thú lên tầng cao nhất.

 

Nước trên phiến đá đã khô, vết bẩn kia cũng không nhìn thấy nữa.

 

Bạch Tinh Tinh đặt con kiến xuống, con kiến vừa chạm đất liền bò đi, nàng chặn nó lại vài lần, con kiến vẫn khỏe mạnh.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Hả? Chẳng lẽ hai con kiến kia thật sự chỉ tình cờ c.h.ế.t thôi sao?

 

Lũ báo con vừa lên đến nơi liền bắt đầu run rẩy, đôi mắt thú trong veo đầy vẻ hoảng sợ, vây quanh mẹ chúng ngửi tới ngửi lui, còn ngửi ngửi trên vết khắc.