Nhiều năm rồi chàng không lột da, lần lột da đầu tiên sau khi kết bạn lữ khiến chàng trở tay không kịp, lúc phát hiện thì đã không kịp tìm nơi khác.
Curtis không tin tưởng bất kỳ ai, không muốn để lộ sự yếu đuối của mình, định lặng lẽ lột da trong nhà. Khó khăn lắm mới đợi được lúc Bạch Tinh Tinh và Parker đều không có ở đây, vậy mà vừa mới bắt đầu thì Bạch Tinh Tinh lại về.
Da đã bắt đầu tách ra khỏi cơ thể, nhưng chàng chịu đựng cơn đau toàn thân, gắng gượng ngừng việc lột da lại. Lúc này nghe Bạch Tinh Tinh nói thích lớp da rắn lột của chàng, Curtis rốt cuộc không kìm nén được nữa.
“Xì xì ~”
Curtis dùng đầu thúc vào bụng Bạch Tinh Tinh, sau đó dùng đuôi rắn cuộn nàng lên, đưa ra ngoài cửa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ấy ấy, chàng làm gì vậy?” Bạch Tinh Tinh vừa đáp xuống đất liền đi vào phòng, Curtis nhanh chóng rút đuôi rắn về, cánh cửa “rầm” một tiếng đóng lại.
Có nên nói cho Tiểu Bạch biết không? Nàng có nhân cơ hội g.i.ế.c mình không?
Sẽ không! Tiểu Bạch nói nàng thích mình, nàng không giống những giống cái Xà thú khác, nàng sẽ không nỡ g.i.ế.c mình đâu!
“Đừng vào, ta chuẩn bị lột da, sẽ làm nàng bị thương đó.” Giọng của Curtis từ phòng bên cạnh truyền ra.
Nếu Tiểu Bạch không yêu chàng, c.h.ế.t dường như cũng chẳng sao cả.
Curtis tựa lưng vào cửa gỗ, toàn thân da dẻ u ám nhăn nheo như lão nhân trăm tuổi, đôi mắt bị mí mắt rũ xuống che phủ hoàn toàn.
Thị lực của Xà thú vốn đã không tốt, lúc lột da thì gần như không nhìn thấy gì. Lúc nãy Curtis có thể tìm chính xác ngón tay của Bạch Tinh Tinh, chẳng qua là vì chàng nhạy bén với nhiệt độ.
Bạch Tinh Tinh há to miệng, tay áp lên cánh cửa: Trời ơi! Curtis sắp lột da!
“Vậy chàng cứ từ từ, ta ở bên ngoài chờ chàng.” Bạch Tinh Tinh nói, đáp lại nàng bên trong là tiếng cọ xát “sàn sạt”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh ngồi xuống tựa vào cửa, trông chẳng khác nào người chồng đang chờ vợ sinh con ngoài cửa phòng sinh.
Tiếng cọ xát bên trong không ngừng, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng đồ vật bị hất đổ. Bạch Tinh Tinh nghe động tĩnh bên trong liền biết việc lột da không hề dễ dàng, trái tim bất giác thắt lại.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, mặt trời dần lặn về phía tây, ánh sáng cũng mờ dần.
Trong phòng không còn động tĩnh, Bạch Tinh Tinh áp tai vào mép cửa, nghe một lúc lâu, rồi nhẹ giọng hỏi: “Curtis, chàng ổn không?”
Lặng ngắt, trong phòng yên tĩnh như chết.
Bạch Tinh Tinh trong lòng hoảng hốt, đưa tay đẩy mạnh cửa, ai ngờ lúc này cửa đột nhiên bị kéo ra từ bên trong. Bạch Tinh Tinh theo quán tính lao về phía trước một bước, đ.â.m vào một lồng n.g.ự.c lạnh lẽo mà cao lớn.
“Vẫn luôn chờ ta sao?” Trên đỉnh đầu truyền đến một giọng nam trầm ấm, Bạch Tinh Tinh kinh hỷ ngẩng đầu, vẻ mặt trong nháy mắt ngây dại.
Curtis vẫn là gương mặt đó, tái nhợt và âm nhu, nhưng lại có thêm một vẻ tinh xảo không nói nên lời. Tuy đẹp, nhưng không hề nữ tính, đó là một vẻ đẹp phi giới tính.
Nếu nói trước kia chàng giống như ma cà rồng trong thần thoại phương Tây, thì bây giờ chàng lại như một ma cà rồng đứng dưới ánh mặt trời, toàn thân tỏa ra một luồng sáng khiến người ta không thể rời mắt.
“Không nhận ra ta sao?” Giọng điệu Curtis mang theo chút trêu chọc, trời mới biết trong lòng chàng kinh hỷ đến nhường nào.
Giờ phút này, Curtis đã chôn vùi đi sự cổ quái cả đời, muốn bạn lữ ở bên cạnh lúc mình lột da. Chàng muốn một lần rồi lại một lần cảm nhận tình yêu của giống cái dành cho mình, cho dù phải đánh cược bằng cả tính mạng cũng đáng.
“Ta…” Bạch Tinh Tinh gắng sức chớp mắt, hết thuốc chữa rồi, nhìn ngươi xem! Đã kết bạn lữ một năm, con cũng cả một bầy rồi, còn mê trai cái gì nữa!
Nhưng khi nhìn rõ lại khuôn mặt tuấn mỹ không tì vết của Curtis, ánh mắt Bạch Tinh Tinh lại mất tiêu cự.
Curtis nâng cằm Bạch Tinh Tinh lên, cúi đầu xuống, môi chưa chạm tới, đầu lưỡi rắn đã luồn vào giữa đôi môi nàng.
Tim Bạch Tinh Tinh đập nhanh hơn, nàng ngửa đầu nhắm mắt lại.