“Bịch --” một chồng da rắn lột rơi xuống đất, không ai ngó ngàng.
Nụ hôn này vô cùng triền miên, dưới “màn che” bằng tóc đỏ, hai người ôm chặt lấy nhau, hình ảnh này bất kỳ ai nhìn thấy cũng không thể phủ nhận tình yêu giữa họ.
“Ngao ô!”
Dưới lầu truyền đến một tiếng báo gầm giận dữ, hai người đang quấn quýt ôm hôn lúc này mới tách ra.
Bạch Tinh Tinh lau miệng, xấu hổ nhìn xuống lầu, thì ra là Parker và Vinson đã trở về. Mỗi người họ vác một bao đồ lớn, người đầy bụi bặm, toát ra vẻ mệt mỏi.
Bạch Tinh Tinh vẫy tay với họ, Parker dường như đang ghen, buồn bã không nói tiếng nào mà chạy vào trong thành đá.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Tinh Tinh lúng túng vặn vẹo ngón tay, nhặt lớp da rắn lột trên đất lên.
Lớp da rắn này không mịn màng bằng lớp trước, vảy lớn hơn nhiều, thuộc về vẻ đẹp lộng lẫy, phóng khoáng. Nếu lần đầu tiên nàng nhìn thấy là lớp da này, chắc chắn sẽ không nhầm tưởng là loại lụa tốt nhất.
“Đẹp quá.” Bạch Tinh Tinh nói.
Khóe miệng Curtis hơi nhếch lên, “Ta sẽ may quần áo mới cho nàng.”
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh nói: “Chúng ta xuống dưới trước đi, chàng ở nhà ngủ mấy ngày rồi, giờ xuống dưới nhà thôi.”
“Được.” Curtis cười cưng chiều, ném lớp da rắn vào ổ trong phòng chính, rồi cùng Bạch Tinh Tinh đi xuống cầu thang.
Chưa ra khỏi cầu thang, Bạch Tinh Tinh đã thấy trên sàn đại sảnh chất bảy tám bao da thú căng phồng, nàng kinh ngạc hít một hơi, “Các chàng thu hoạch được nhiều vậy sao?”
Parker nghe thấy tiếng bước chân của Bạch Tinh Tinh, cơn ghen lập tức bay biến, chàng lạnh lùng nói: “Tinh Tinh đừng qua đây!”
Bạch Tinh Tinh lập tức dừng bước, “Sao vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Nàng sẽ bị ngứa.” Parker nói.
Bạch Tinh Tinh yên tâm, thấy không khí rất sạch sẽ, liền thản nhiên đi ra: “Yên tâm đi, ở đây lại không có bụi, thu hoạch xong hết rồi phải không.”
“Xong rồi.” Parker xem xét Bạch Tinh Tinh, thấy vết cào trên người nàng đã nhạt đi, trái tim treo lơ lửng cả buổi cuối cùng cũng hạ xuống. Rất nhanh sau đó chàng ngửi thấy trên người Bạch Tinh Tinh không còn mùi tỏi, lại trách mắng: “Không nghe lời, lát nữa lại cho nàng đắp tỏi giã bây giờ.”
Bạch Tinh Tinh lập tức sợ hãi, cầu cứu nhìn về phía Curtis: “Đại ca, bảo vệ ta!”
“Được.” Curtis thế mà lại hùa theo lời nói đùa của Bạch Tinh Tinh, hai chân hóa thành đuôi rắn, chậm rãi bơi vào đại sảnh.
Ánh mắt Parker dừng lại trên mặt Curtis, đồng tử co rút, trong lòng dâng lên cảnh giác cao độ.
Sao Xà thú đột nhiên lại đẹp ra vậy? Là ăn Thấu Tinh sao? Chẳng trách Tinh Tinh gần đây cứ luôn nhớ nhung hắn, đáng ghét, mình cũng phải đi g.i.ế.c một con cự thú, nhất định phải trở nên đẹp hơn cả Curtis!
Curtis nhìn những bao lúa, nói với Bạch Tinh Tinh: “Hôm nay nấu lúa hoang cho nàng nhé?”
“Tinh Tinh đụng vào lúa hoang sẽ bị ngứa, chia cho giống cái trong bộ lạc ăn đi.” Parker lạnh giọng phản đối.
Vinson cũng gật đầu.
Bạch Tinh Tinh sốt ruột, từ sau lưng Curtis lao ra, lớn tiếng kháng nghị: “Không cần! Ta ăn được, trước kia ngày nào ta cũng ăn lúa hoang, ta thích ăn lúa hoang nhất!”
“Thật sao?” Parker bán tín bán nghi nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh gật đầu lia lịa: “Thật mà! Chẳng phải ta vừa nhìn đã nhận ra lúa hoang sao? Ta không biết thì sao lại muốn ăn được?”
Curtis không còn chần chừ, khinh thường liếc Parker một cái, xách bao lúa đi về phía hậu viện, “Tiểu Bạch lại đây, ta nấu cho nàng.”
Có Curtis chống lưng, Bạch Tinh Tinh liền an tâm, chạy lon ton đến bên cạnh Curtis, ngượng ngùng nói: “Cái này làm khá phiền phức, phải dùng cối đá xay thành bột rồi mới làm được, hôm nay không làm đâu.”
Curtis thấy trời đã tối, liền nói: “Được, ngày mai làm cho nàng ăn.”