Ngoài Viên Vương Bảo, đám đông thú nhân kích động, vây quanh tòa thành chật như nêm cối.
Viên Vương tại vị mười năm, chưa từng được đối đãi nồng nhiệt như vậy, mà lại không phải vì ủng hộ, điều này làm sắc mặt hắn vô cùng khó coi.
“Mọi người đừng hoảng sợ, không cần suy đoán lung tung, hiện tại nước sông tuy đã rút đi không ít, nhưng đây là tình hình tự nhiên, mỗi năm không phải đều như vậy sao?” Viên Vương ôn hòa nói, giọng nói của hắn làm cho đám thú bình tĩnh lại không ít.
“Nhưng Hổ Vương nói chỉ cần không mưa thì sông ngòi sẽ khô cạn, xin ngài hãy dùng thần thông của mình xem thử đi!”
Tiếng nói này nhận được sự hưởng ứng của mọi người, không cho phép Viên Vương từ chối.
Viên Vương siết chặt nắm đấm, nhắm mắt ngưng thần,
Đám thú ồn ào lập tức im phăng phắc. Viên Vương nhắm mắt lại, ba năm phút sau, hắn chậm rãi mở miệng, giọng nói không lớn nhưng lại truyền đi rất xa.
“Ta thấy được lòng sông… có dòng nước nhỏ chảy… uống máu!”
Viên Vương đột nhiên mở to mắt, sắc mặt càng thêm khó coi vài phần. Đương nhiên, đây có lẽ chỉ là vì sử dụng tinh thần lực quá độ.
Lòng dạ các thú nhân theo lời Viên Vương mà lên xuống thất thường, cuối cùng treo lơ lửng.
“Uống m.á.u gì chứ? Chúng ta đã không uống m.á.u sống từ mấy trăm năm trước rồi.”
“Vậy tức là hạn hán là thật sao? Nhưng trong sông vẫn còn chút nước đúng không?”
“Sau đó thì sao? Sau đó mùa mưa lớn có đến không?”
Tuy nhiên, Viên Vương loạng choạng hai bước, không nói nên lời, vịn vào Lang Vương thở hổn hển.
Bạch Tinh Tinh và đám người Curtis đứng bên cạnh đám đông. Bạch Tinh Tinh đầy hoài nghi nhìn Viên Vương, nói: “Thật hay giả vậy? Hắn có thể nhìn thấy tương lai sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nếu Viên Vương cũng cho rằng sẽ có hạn hán, chắc chắn đã nói từ đầu, đột nhiên nói như vậy thật giống như vừa giao tiếp với thần linh xong.
Vinson và Parker đều nghiêm túc nhìn chằm chằm Viên Vương, nghe vậy Parker phân tâm nói với Bạch Tinh Tinh: “Nàng mới đến không biết, Viên Vương rất lợi hại, lời hắn nói đều ứng nghiệm cả.”
“Vậy sao?” Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ: Đây là tinh thần lực sao?
Bạch Tinh Tinh vẫn không thể tin tưởng. Lời Viên Vương nói cũng không có gì lạ, nếu hắn cũng giống Curtis biết xem thời tiết, cho dù yếu hơn Curtis vài phần, sau khi có lời tiên đoán hạn hán truyền ra cũng nên nhìn ra manh mối.
Còn về việc uống máu… nếu quá thiếu nước, hấp thụ hơi nước từ trong m.á.u cũng là chuyện bình thường, huống chi họ đều là những thú nhân có thể biến thành dã thú.
Lời Viên Vương nói có thể suy luận ra một cách logic, điều duy nhất làm Bạch Tinh Tinh không thể giải thích được là, Viên Vương lại tự tin rằng một thời gian tới sẽ không có mưa, đây là điều mà Curtis cũng không nắm chắc được.
……
Thời tiết phát triển theo hướng tồi tệ nhất, mặt đất ngày càng khô cằn, sông nhỏ biến thành suối, sau khi ứng nghiệm ngắn ngủi lời tiên đoán của Viên Vương, rất nhanh đã hoàn toàn khô cạn, ngay cả nước hồ Xanh cũng có dấu hiệu cạn kiệt.
Điều khiến người ta tuyệt vọng hơn chính là, động vật trong núi đang di chuyển.
Hơn một vạn thú nhân của Vạn Thú Thành và các bộ lạc xung quanh đều dựa vào động vật trong khu rừng này để sinh tồn, nếu chúng di chuyển, vậy thì họ cũng không thể không bước lên con đường lưu lạc.
Nước dự trữ trong nhà có hạn, còn không biết hạn hán khi nào mới kết thúc. Curtis đào một cái hố sâu trong sân, ném lũ rắn con xuống. Nơi mát mẻ có thể làm giảm bớt nhu cầu về nước của chúng.
Không khí trên cao càng thêm khô ráo, Bạch Tinh Tinh dọn phòng ngủ xuống lầu một, cảm thấy thoải mái hơn không ít.
“Nhiều ngày không tắm rửa, ta sắp bốc mùi rồi.” Bạch Tinh Tinh gãi ngứa, thu tay lại, móng tay đã đầy cáu bẩn, nàng vô cùng ghét bỏ mà búng đi.
“Parker về là sẽ có nước tắm thôi.” Curtis an ủi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ừm.”
Một lát sau, Parker ôm một chậu đá trở về, Bạch Tinh Tinh mong chờ chạy ra xem, trời đất, một chậu đầy bùn.