“Sao lại là bùn? Nước hồ Xanh cũng cạn rồi sao?” Bạch Tinh Tinh suy sụp gãi gãi da đầu, trời mới biết đầu nàng ngứa đến mức nào, nhờn rít mồ hôi, chỉ hận không thể dùng bùn đất để gội cho sạch.
Thú nhân thì không có phiền não này, tóc lúc nào cũng bồng bềnh khô ráo. Tóc của giống cái dường như cũng giống của giống đực, hơn nữa đều là tóc ngắn, e là cả Vạn Thú Thành chỉ có mình nàng phiền não vì tóc.
“A! Ta chỉ muốn cạo trọc đầu thôi!” Bạch Tinh Tinh không kìm được mà buông lời cảm thán.
“Đây đã là ta giành được đó, mọi người đều đang điên cuồng trữ nước, bùn lầy cũng bị đào sạch rồi.”
Parker thất vọng nói, chàng xót xa xoa xoa mái tóc dính bết trên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh, “Số bùn này để lắng lại một chút, nàng còn có thể uống được mấy ngày. Nước trong nhà đủ cho nàng uống đến mùa mưa lớn, chỉ là không có nước thừa để tắm rửa.”
“Vậy còn các chàng thì sao?”
Parker cười cười, không nói gì. Giống đực có một số chuyện, họ không hy vọng giống cái biết.
Bạch Tinh Tinh nhớ lại lời của Viên Vương “uống máu”, đột nhiên cũng im lặng.
Nhanh như vậy đã đến tình trạng này rồi sao?
Curtis lại không đành lòng để Bạch Tinh Tinh chịu khổ, chàng dùng giọng điệu cứng rắn nói: “Cùng ta đến vùng ven biển.”
“Đợi chúng ta đến vùng ven biển thì mùa nóng cũng sắp qua rồi, trên đường đi chưa chắc đã tìm được nước đâu.” Bạch Tinh Tinh không chút nghĩ ngợi liền từ chối.
Bạch Tinh Tinh có thể đi, nhưng các giống cái khác ở Vạn Thú Thành không đi được, họ chưa từng trải qua mưa gió bão bùng, không chịu nổi cực khổ này, chi bằng cứ ở lại Vạn Thú Thành. Dù sao thì, mùa mưa lớn rồi cũng sẽ tới.
Vì đã chuẩn bị sớm, nhà các thú nhân đều đã trữ một lượng nước nhất định, vẫn có thể cầm cự được một thời gian.
Bạch Tinh Tinh lại gãi gãi da đầu, Parker đột nhiên phát hiện có điều không đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Tinh Tinh, sao ta thấy nàng không giống với giống cái Vượn tộc vậy?” Parker nắm lấy mái tóc buộc đuôi ngựa của Bạch Tinh Tinh, nhìn rồi nói: “Tóc nàng… dài nhanh thật, năm ngoái mới đến dưới vai, bây giờ đã đến eo rồi. Tóc của giống cái Vượn tộc tuy dài hơn các chủng tộc khác, nhưng nhiều nhất cũng chỉ dài đến ngang vai là gần như không dài ra nữa.”
“À!” Bạch Tinh Tinh ngượng ngùng quay đầu đi, “Chắc tại ta ăn uống tốt hơn.”
Bạch Tinh Tinh theo thói quen che giấu, không phải nàng không tin tưởng họ, mà là lai lịch của nàng quá khó giải thích, nói ra chỉ thêm phiền phức. Nàng cũng muốn quên đi, cứ coi mình như một giống cái Vượn tộc.
Dù sao nói hay không cũng vậy, chẳng có gì ảnh hưởng.
Parker chấp nhận lời giải thích này, không hỏi thêm nữa.
Vì sự kiện lần này, danh vọng của Vinson đã có xu hướng đuổi kịp Viên Vương, thỉnh thoảng có thú nhân kéo đến hỏi Vinson bây giờ nên làm gì.
Bạch Tinh Tinh nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, bèn chỉnh lại váy, đứng dậy đi ra.
“Hổ vương, khi nào thì trời sẽ mưa? Ngài có thể khiến trời mưa được không?”
Bạch Tinh Tinh vừa đến gần đã nghe thấy câu hỏi như vậy, không khỏi đưa tay lên trán.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vinson im lặng không nói, ngay lúc mọi người thất vọng chuẩn bị rời đi, một giọng nói mềm mại truyền đến.
“Chờ một chút.”
Đám thú đồng loạt quay đầu, nhìn về phía người giống cái xinh đẹp đang từng bước đi tới. Tuy đã nhìn cả một năm, nhưng mỗi lần nhìn thấy Bạch Tinh Tinh, họ vẫn bị vẻ đẹp của nàng làm cho kinh diễm, dường như lúc nào cũng đẹp hơn trong ấn tượng một chút.
Đây thực ra chính là điều mà con người thường nói “Tướng do tâm sinh”. Một người phụ nữ dù đẹp đến đâu, nếu bị ghét bỏ, gương mặt cũng sẽ trở nên đáng ghét. Ngược lại, một người phụ nữ có dung mạo bình thường, nếu tính cách dễ mến, trong mắt người khác cũng sẽ dần trở nên quyến rũ.
Huống chi ở thế giới này, Bạch Tinh Tinh thật sự rất đẹp, mà tính cách ngoan ngoãn dịu dàng của nàng càng làm cho vẻ ngoài của nàng thêm ưa nhìn.
Bạch Tinh Tinh mỉm cười với họ, nhón chân ghé vào tai Vinson.