Parker lặng lẽ thở phào, may quá, Tinh Tinh không phàn nàn cũng không hỏi nhiều, chàng không muốn để Tinh Tinh biết các giống đực bổ sung nước bằng cách nào.
Nước trong nhà chỉ miễn cưỡng đủ cho Bạch Tinh Tinh duy trì đến mùa mưa lớn, Parker không nỡ uống một ngụm. Khi về chàng nghe thấy không ít tiếng giống cái tức giận phát ra từ trong nhà, e là bạn lữ của họ đã bị lộ.
……
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Parker, cùng ngày Viên Vương liền truyền ra tin tức cầu mưa. Bất kể Bạch Tinh Tinh có tin hay không, dù sao thì toàn bộ thú nhân ở Vạn Thú Thành đều phấn chấn, bao gồm cả Vinson và Parker.
Tầng cao nhất của Viên Vương Bảo khác với các vương bảo khác, nó là một khoảng đất bằng. Viên Vương ngồi bất động ở trên đó, một lần ngồi là ba ngày ba đêm.
Giữa trưa, Bạch Tinh Tinh nằm nhoài trên lan can lầu sáu nhà mình nhìn một lúc lâu, thấy Viên Vương không hề nhúc nhích, nàng thầm viết một chữ ‘Phục’ trong lòng!
Hắn thật sự có thể cầu được mưa sao? Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời giữa trưa sáng đến mức người ta không thể nhìn thẳng, gần như hòa làm một với bầu trời chói lóa.
Mắt Bạch Tinh Tinh hoa lên, nàng không thể không dời tầm mắt đi.
Khoan đã, đó là cái gì?
Bạch Tinh Tinh lập tức ngẩng đầu lên lại, chỉ thấy ở cuối chân trời có một đám mây đen lớn, đang bay về phía họ.
Trời đất ơi, đây rốt cuộc là trùng hợp, hay thật sự là do Viên Vương cầu được?
“Là bay đến từ hướng biển.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Là giọng của Curtis, Bạch Tinh Tinh quay đầu lại, Curtis đang nhìn đám mây đen. Chàng l.i.ế.m đôi môi khô nẻ bong tróc, trong mắt hiện rõ sự khao khát.
Bạch Tinh Tinh nắm lấy tay Curtis.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Theo đám mây đen đến gần, sắc trời tối sầm lại, nhiệt độ không khí cũng đột ngột giảm xuống.
Các thú nhân hò reo phấn khởi, hóa thành hình thú cất tiếng gọi vang dội, trong tiếng gầm rú tràn ngập sự kính nể đối với Viên Vương.
Bạch Tinh Tinh cuối cùng cũng được chứng kiến sự ủng hộ của thú nhân dành cho Viên Vương khoa trương đến mức nào. Nếu đám mây này thật sự là do hắn mang đến, thì năng lực đáng sợ như vậy tuyệt đối đáng để người ta kính ngưỡng, thậm chí là thần thánh hóa.
Viên Vương chậm rãi đứng dậy, thân thể loạng choạng, nhưng đôi mắt lại sáng ngời lạ thường. Hắn ngẩng đầu, nhắm hai mắt, dường như đang giao tiếp với thần linh.
Bạch Tinh Tinh cũng không khỏi căng thẳng, nàng liếc nhìn Curtis bên cạnh, nín thở, âm thầm cầu nguyện.
Các thú nhân cũng đều im lặng, gần như toàn bộ thú nhân đều có mặt trên đường phố, gần vạn thú nhân, nhưng lại không một tiếng động, chỉ có tiếng hít thở dồn dập căng thẳng.
Tất cả thú nhân đều chăm chú dõi theo Viên Vương và bầu trời, nhưng không ai thấy, từ trên đỉnh đầu Viên Vương phát ra những sợi tinh thần lực mỏng manh xuyên vào tầng mây. So với tầng mây khổng lồ, sợi tinh thần lực đó nhỏ bé như một hạt bụi trong vũ trụ bao la.
Đám mây này là do Viên Vương mất rất nhiều thời gian tìm kiếm được, hắn đã dùng hết toàn bộ năng lực, xoay chuyển hướng bay của đám mây vài độ, để nó bay đến phía trên họ. Nhưng nếu muốn lay động cả tầng mây, với tinh thần lực của thú hai vằn như hắn thì có chút khó nói, huống chi hắn đã kiệt sức.
Đột nhiên, sợi tinh thần lực đang níu giữ đám mây bỗng đứt đoạn, Viên Vương khuỵu gối xuống, nửa quỳ trên mặt đất.
“Gầm gừ gừ”
Phía dưới, vạn thú nhân lo lắng gầm lên, âm thanh phát ra làm không khí dường như cũng rung động nhẹ.
Đám mây đen đang di chuyển với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chân trời phía trên Vạn Thú Thành lại nổi lên ánh sáng trắng rực rỡ. Dưới ánh nắng chiếu rọi, rìa tầng mây hiện lên những vầng hào quang bảy màu thánh khiết.
Bạch Tinh Tinh cũng lo lắng như những người khác, tuyệt đối không thể để đám mây này bay đi mất!
“Xì xì ~”
Curtis lè lưỡi, Bạch Tinh Tinh liếc nhìn chàng một cái, đang định hỏi thì đột nhiên mơ hồ cảm giác có một giọt nước mưa nhỏ rơi trên mặt.