Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 297: Nơi ở của Moore



 

 

Đưa tay lau mặt, đã không còn gì cả.

 

Nhưng trong đầu Bạch Tinh Tinh chợt lóe lên một ý nghĩ, chính là âm thanh chấn động làm mưa rơi xuống!

 

Bạch Tinh Tinh nhớ lại từng xem một chương trình về tự nhiên trên TV, kể về một nơi có địa lý đặc thù. Nàng còn nhớ, nơi đó có độ cao so với mực nước biển rất cao, xung quanh là những dãy núi bao bọc, toàn bộ địa hình giống như một cái loa nhỏ.

 

Điều kỳ diệu là, chỉ cần đứng ở giữa hét to vài tiếng, rất nhanh sẽ có hạt mưa rơi xuống. Ngừng hét, mưa cũng sẽ theo đó mà tạnh.

 

Đương nhiên, nơi đó là kỳ quan do vị trí địa lý tạo nên, trong đó còn liên quan đến sự vận động của dòng khí các thứ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Nhưng họ không cần điều đó, ở đây họ có một đám mây lớn, chỉ cần một cái loa phù hợp, dựa vào tiếng gầm rú của thú nhân Vạn Thú Thành, nàng cảm thấy rất có khả năng có thể làm mưa rơi xuống.

 

Tầng mây đang nhanh chóng trôi đi, Bạch Tinh Tinh nắm lấy cánh tay Curtis vội vàng nói: “Chàng có thể tìm một nơi có hình dạng giống thế này không? Các ngọn núi xung quanh phải liền nhau, càng gần càng tốt.”

 

Bạch Tinh Tinh dùng tay làm thành hình cái loa, bổ sung: “Phải tìm theo đường đi của đám mây, ta có một cách có lẽ có thể tạo ra mưa.”

 

Curtis khó khăn dời tầm mắt từ tầng mây sang mặt Bạch Tinh Tinh, nói: “Ta đi tìm thử.”

 

“Két ——”

 

Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một tiếng ưng kêu lanh lảnh, Bạch Tinh Tinh và Curtis đồng thời ngẩng đầu, chỉ thấy từ mái hiên một cái đầu ưng đen như mực thò xuống.

 

“Xì xì ~” Curtis tức khắc toàn thân bùng lên sát khí mãnh liệt, chàng dựng đuôi rắn lên. Khi thấy rõ cảnh tượng trên nóc nhà, sát khí quanh thân đậm đặc đến mức gần như có thể ngưng tụ thành thực thể.

 

Cùng lúc Curtis hành động, Moore lại hóa thành hình người không thể bay, tay bám vào mái hiên nhảy xuống hành lang tầng sáu, vừa vặn tránh được đòn tấn công của Curtis từ phía trên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Ta đi tìm là nhanh nhất.” Moore nói.

 

Môi của Moore khô khốc hơn bất kỳ thú nhân nào, bờ môi nứt nẻ thành từng mảng, thậm chí nói chuyện cũng không thể tùy tiện há miệng. Cơ n.g.ự.c vẫn cường tráng như vậy, làn da màu đồng cổ dường như còn phảng phất hơi nóng của mặt trời.

 

“Moore?” Bạch Tinh Tinh kinh ngạc nhìn Moore, hỏi: “Sao chàng lại ở đây?”

 

Đáp lại nàng, là chiếc đuôi rắn của Curtis quét xuống một cái tổ chim khổng lồ được xây bằng cỏ dại và cành cây.

 

Curtis từ nóc nhà bò xuống, nếu không phải Moore đột nhiên xuất hiện, chàng còn không biết trên mái nhà mình còn có một thú nhân khác ở.

 

Moore lập tức lùi lại mấy chục bước. Curtis lạnh lùng liếc hắn một cái, không hành động nữa.

 

Khóe mắt Bạch Tinh Tinh thoáng thấy một vệt màu vàng rơi xuống, tò mò nhìn xuống dưới, vẻ mặt cứng đờ.

 

“Chàng… vẫn luôn ở đây sao?” Bạch Tinh Tinh không thể tin nổi mà trừng lớn mắt, nhớ lại lúc mình bị người của Rosa tấn công, trên mái nhà mỏng manh của Báo vương nàng đã thấy một con hắc ưng, sau đó Moore liền kịp thời xuất hiện.

 

Chẳng lẽ, Moore vẫn luôn ở trên cao chú ý đến mình, trong lúc hạn hán còn ở trên mái nhà của nàng?

 

Suy đoán này vừa tự đa tình lại vừa quá khắc khổ, Bạch Tinh Tinh không thể tin được, cũng không muốn Moore đối với mình như vậy.

 

Trong đôi mắt kiên nghị của Moore thoáng qua một tia ngượng ngùng không rõ, sắc mặt hắn bình thản đưa ra câu trả lời khẳng định: “Ừm.”

 

Khóe miệng Bạch Tinh Tinh giật giật, quyết định thu lại chữ “Phục” dành cho Viên Vương, đem tặng cho Moore.

 

“Vậy ta đi đây.” Vai Moore cử động, hai tay hóa thành đôi cánh đen khổng lồ, trong nháy mắt bay lên đã hoàn toàn hóa thú.

 

“Vậy chúng ta chờ tin tốt của chàng!” Bạch Tinh Tinh hét lớn về phía Moore trên không trung. Moore quay đầu lại nhìn nàng một cái, “Két ——” một tiếng, rồi đuổi theo tầng mây mà đi.