Để Bạch Tinh Tinh nguôi ngoai phần nào, Curtis hiếm khi rộng lượng mà nhường nàng cho Parker. Dựa vào lồng n.g.ự.c ấm áp của Parker, Bạch Tinh Tinh hỏi: “Các chàng nói xem, sau lần này, danh vọng của Viên Vương còn có thể so bì với Vinson được không?”
Parker suy nghĩ một lát, sau đó khẳng định:
“Với những thú nhân không hiểu rõ sự tình, Vinson lợi hại hơn Viên Vương rất nhiều. Chàng ấy nhìn ra hồng thủy sớm hơn Viên Vương, nhìn ra hạn hán cũng sớm hơn, phương diện trồng trọt cũng có cống hiến vô cùng xuất sắc. Viên Vương tuy cầu được mây đến, nhưng chỉ cho mọi người hy vọng chứ không mang lại lợi ích trực tiếp. Còn Vinson lại dẫn dắt mọi người làm mưa rơi xuống, lại là tất cả thú nhân cùng tham gia, vừa có được nước mưa mà họ khao khát nhất, vừa củng cố tình cảm kề vai chiến đấu, khiến lòng người càng thêm hướng về Vinson.”
Parker phân tích một cách rành mạch.
Bạch Tinh Tinh siết chặt nắm tay nhỏ xanh xao, khớp xương dùng sức đến trắng bệch, “Vậy bây giờ trừ khử Viên Vương, lòng người sẽ không hỗn loạn chứ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Curtis liếc Bạch Tinh Tinh một cái, rồi đứng dậy.
Bạch Tinh Tinh lập tức hiểu ý, vội nói: “Chàng nghỉ ngơi một ngày đi, đợi Vinson cùng hành động.”
Đôi môi mỏng nhạt màu huyết sắc của Curtis cong lên một nụ cười khinh miệt đầy tự tin, “Giết hắn thì chưa đến mức.”
Parker cũng muốn đi, nhưng bị Curtis cưỡng chế lệnh ở lại nhà bảo vệ Bạch Tinh Tinh. Sau khi rời đi, chàng còn gọi Vinson đến, dặn hắn bảo vệ nàng.
Trong căn phòng u ám, gương mặt Viên Vương dưới vầng sáng mờ ảo của một viên Thấu Tinh trông âm trầm như lệ quỷ. Hắn nuốt viên Thấu Tinh vào miệng, vì mất đi nguồn sáng, căn phòng lập tức chìm vào bóng tối đen như mực.
Dần dần, ánh sáng của bầu trời đêm chiếu rọi vào đây, gương mặt Viên Vương lại hiện ra. Tay chạm lên mặt mình, vẻ mặt hắn trở nên vặn vẹo.
Không được, vẫn chưa đủ, chỉ thiếu một chút nữa thôi!
Khi con sông nhỏ bắt đầu có nước chảy vào, hắn đã biết mình gặp nguy hiểm. Hắn nhanh chóng quyết định lấy ra toàn bộ số Thấu Tinh của mình, cùng với phần cướp đoạt được từ Hổ Vương Bảo. Tất cả đều đã nuốt hết, vậy mà vẫn không thể đột phá được bình cảnh của thú hai vằn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn cảm nhận được năng lượng dồi dào trong cơ thể, chỉ còn thiếu một bước nữa thôi, chỉ cần có được Thấu Tinh của một thú vương nữa, hắn nhất định có thể thăng cấp thành thú ba vằn!
Con ngươi Viên Vương đảo nhanh vài vòng, linh hoạt đến mức trông như con ngươi của một con rối gỗ g.i.ế.c người trong phim kinh dị. Ánh mắt định lại, bóng dáng Viên Vương di chuyển ra ngoài.
Curtis mang theo một thân sát khí tiến vào Viên Vương Bảo. Lang thú hai vằn canh gác ở đây hoàn toàn không đáng để vào mắt chàng, chúng cũng không muốn c.h.ế.t vô ích, chỉ dám vây quanh Curtis mà không dám hành động thiếu suy nghĩ. Curtis gần như không gặp bất kỳ trở ngại nào, tùy ý đi lại trong vương bảo.
Lưỡi rắn có thể giúp Curtis nắm bắt chính xác nhiệt độ của thú nhân, thậm chí có một thân hình nhỏ bé đang trốn sau cánh cửa chàng cũng có thể cảm nhận được, chỉ là biết đó không phải Viên Vương nên chàng không thèm để ý.
Viên Vương dù sao cũng là kẻ xưng vương nhờ trí thông minh, che giấu tung tích rất có nghề. Lục soát toàn bộ tòa vương bảo, Curtis đều không tìm thấy bóng dáng Viên Vương, đành phải trở về.
Cầm run rẩy đẩy cửa ra, từ trong một góc bước ra.
Thật đáng sợ, khí thế của thú nhân kia quá lạnh lẽo, nàng là một giống cái mà cũng cảm thấy có thể bị g.i.ế.c c.h.ế.t bất cứ lúc nào. Sợ đến mức nàng còn không kịp nhìn mặt, đó là bạn lữ lưu lạc của Bạch Tinh Tinh sao?
……
Cửa Lang Vương Bảo, đón một bóng người khoác áo choàng đang vội vã bước tới.
“Đứng lại! Ngươi là thú gì?”
Lang thú canh cổng lạnh lùng nói, chặn bóng người lại.
Viên Vương vén tấm áo choàng da thú lên, Lang thú lập tức im bặt, lùi lại vài bước cung kính nói: “Viên Vương, ngài đến tìm Lang Vương sao?”
“Ừm.”
“Mời ngài vào.”