Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 319: Qua đêm trên cây



Tác giả: Bạch Đầu Mộng

 

Hai người qua đêm trên cây, Moore chọn một cành cây to và dài ngang, để Bạch Tinh Tinh ngồi lên đó, dựa vào thân cây ngủ.

 

Còn chàng, thì đứng bên cạnh Bạch Tinh Tinh như một bức tượng điêu khắc.

 

Trên cao gió càng lớn, càng lạnh, hơi lạnh thấu vào tận xương tủy.

 

Bạch Tinh Tinh khoanh tay trước ngực, làn da trần nổi đầy da gà. Rõ ràng ban ngày đã ngủ rất lâu, nhưng nàng vẫn buồn ngủ đến mức ngáp liên tục.

 

Trên người nặng trĩu, hơi ấm theo cảm giác mềm mại của lông vũ truyền đến làn da Bạch Tinh Tinh, nóng đến không thể tưởng tượng nổi, giống như một chiếc chăn điện được hâm nóng.

 

Bạch Tinh Tinh như cô bé bán diêm tìm được chiếc lò sưởi hằng ao ước, thoải mái đến mức chỉ muốn thở dài một tiếng, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Ưng thú.

 

“Két ~” Moore khẽ kêu một tiếng, di chuyển móng vuốt lại gần Bạch Tinh Tinh, hơi ấm cơ thể càng truyền qua toàn diện hơn.

 

……

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Sáng sớm, là thời điểm nhiệt độ không khí thấp nhất trong ngày.

 

Mặt đất phủ một lớp sương mỏng manh, như thể có ai đó đã đắp cho mặt đất một chiếc chăn lụa mỏng.

 

Một vầng sáng xuyên qua tầng tầng cành lá, chiếu vào mí mắt Moore, chàng lập tức mở bừng mắt.

 

Thấy rõ lớp sương mù bên dưới, đôi mắt ưng tròn xoe nheo lại.

 

Xem ra hạn hán sắp kết thúc, sắp có mưa rồi. Cứ như vậy, hai tên bạn lữ của Bạch Tinh Tinh có thể bỏ lại đám thú nhân ở Vạn Thú Thành để đến tìm nàng.

 

Không được, đây là cơ hội duy nhất để bỏ lại họ, tuyệt đối không thể để họ đuổi kịp!

 

Nghĩ vậy, Moore ôm chặt người giống cái dưới cánh mình hơn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khi giống đực cách bạn lữ quá xa, sẽ mất đi sự cảm ứng với bạn lữ, ví dụ như khoảng cách từ Chân Trời Góc Bể đến Vạn Thú Thành.

 

Khi cha của Moore nuôi dưỡng họ ở Chân Trời Góc Bể, ông thường xuyên nhìn về hướng Vạn Thú Thành mà ngẩn ngơ, mất hồn mất vía.

 

Đến khi họ học được cách bay, ông liền lập tức rời đi.

 

Có lẽ là do cảm xúc của Moore d.a.o động quá mạnh, Bạch Tinh Tinh vô cớ tỉnh giấc, nàng dụi mắt, nhìn hình ảnh trên cao, ký ức đêm qua nhanh chóng ùa về.

 

“Tỉnh rồi à?” Moore hóa thành hình người hỏi, cũng ngồi trên cành cây, một cánh tay còn đặt trên vai Bạch Tinh Tinh.

 

Đột nhiên mất đi chiếc chăn điện, Bạch Tinh Tinh lạnh đến run rẩy, giọng nói khàn khàn: “Tiếp tục lên đường đi.”

 

“Ừm.”

 

Moore im lặng bay đi, dường như không muốn trì hoãn một khắc nào. Điều Bạch Tinh Tinh không biết là, Moore đã lặng lẽ thay đổi phương hướng.

 

Giống như Curtis vì không muốn Bạch Tinh Tinh gặp nguy hiểm mà cố ý đi sai hướng, Moore cũng dùng phương pháp tương tự để cố gắng đánh lạc hướng Curtis và Parker.

 

Đến giữa trưa, khi nắng gắt nhất, Moore bắt được một con chuột cây, nướng sơ qua, rồi đưa đến trước mặt Bạch Tinh Tinh.

 

“Không có thời gian tìm gia vị, nàng tạm ăn vậy đi, đến Chân Trời Góc Bể ta sẽ tìm được muối bột.”

 

Moore với vẻ mặt lạnh lùng, nhớ lại một lần tình cờ thấy một thú nhân ăn cỏ tỏ tình với một người giống cái, chàng học theo cách nói chuyện của hắn: “Ta nhất định sẽ nướng ra món thịt ngon như của Parker, ta sẽ chăm sóc tốt cho nàng.”

 

Moore đã nhìn trộm Parker nướng thịt không ít lần, thứ tự cho gia vị chàng đều nhớ kỹ trong lòng, chàng có tự tin có thể học giỏi kỹ thuật nướng thịt này.

 

Vẻ mặt Bạch Tinh Tinh có chút không tự nhiên, nàng nhận lấy đồ ăn rồi nói: “Không cần đâu, tùy tiện là được rồi.”

 

Nàng không muốn cho Moore hy vọng, không muốn lãng phí thời gian của chàng, chỉ là nàng thật sự không biết nên làm thế nào để từ chối chàng mà không làm tổn thương chàng.

 

Chỉ cần nhớ lại Moore vì để ở bên cạnh nàng, trong thời tiết khô hạn thiếu nước đã ở trên mái nhà phơi nắng, tim Bạch Tinh Tinh liền hơi nhói đau.

 

Nếu nàng còn độc thân, ở thế giới thú nhân gặp được Moore trước, có lẽ đã sớm xiêu lòng rồi.