Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 328: Ở chỗ này xây tổ được không?



Tác giả: Bạch Đầu Mộng

 

Hắn lặng lẽ đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, ngồi xổm xuống, che chắn bớt ngọn gió biển thổi tới.

 

Có lẽ vì hơi lạnh, Bạch Tinh Tinh trong lúc ngủ mơ bất giác đưa tay che lên chiếc bụng nhỏ đang hơi nhô lên của mình.

 

Moore lập tức thoát khỏi cơn si mê, sờ sờ má nàng, “Lạnh không? Chúng ta về tổ ngủ nhé.”

 



 

Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh nhuộm hồng cả biển rộng và bầu trời. Không khí mang theo hơi nước mằn mặn, còn tiếng chim non líu lo trong trẻo đã đánh thức Bạch Tinh Tinh khỏi giấc ngủ say.

 

“Ưm…” Bạch Tinh Tinh mở mắt, trước mặt là một mảng tối đen. Ban đầu, nàng còn tưởng trời chưa sáng, nhưng khi cựa mình, nàng nhận ra xung quanh toàn là lớp lông vũ ấm áp, và chợt ý thức được mình đang ở dưới cánh của Moore.

 

“Cù rù~”

 

Tiếng của Moore từ bên ngoài vọng vào, như một lời khẳng định cho suy nghĩ của Bạch Tinh Tinh.

 

Vài tia nắng len lỏi vào, Bạch Tinh Tinh nheo mắt, “Trời sáng cả rồi, chúng ta dậy thôi.”

 

Moore có vẻ tiếc nuối thu lại đôi cánh. Hơi ấm biến mất, không khí lạnh buổi sớm khiến Bạch Tinh Tinh phải ôm chặt lấy thân mình.

 

“Chíp chíp chíp~”

 

Mấy con Ưng thú mới hai ba tuổi đang lượn vòng bên ngoài tổ của họ, cất tiếng kêu vui vẻ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

【Thì ra cánh của chúng ta có thể sưởi ấm cho giống cái.】 một con ưng non dường như chợt nhận ra.

 

Lũ ưng non có mặt ở đó đều căng cánh ra nhìn thử đôi cánh của mình, vài con suýt nữa thì rơi từ trên không xuống.

 

Nhìn Moore đang run run đôi cánh, Bạch Tinh Tinh chợt hiểu lũ ưng non đang làm gì. Khóe miệng nàng giật giật, mặt lặng lẽ ửng hồng.

 

“Để ta đưa nàng đi tìm nước ngọt rửa mặt trước.” Moore biến thành hình người và nói.

 

“À, được thôi.” Bạch Tinh Tinh quay người đi, chỉnh lại chiếc yếm.

 

Chết tiệt, chắc chắn là do tối qua ăn nhiều rồi, cái yếm còn chật hơn hôm qua, siết đến sắp không thở nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lẽ nào đây là lần phát triển thứ hai sao?

 

Bạch Tinh Tinh nhăn mặt, bị siết chặt quá, n.g.ự.c cũng đau đau.

 

“Không thoải mái à?” Giọng nói đầy từ tính của Moore vang lên sau gáy, Bạch Tinh Tinh vội buông tay, quay đầu đi.

 

“Không có, quần áo bị xộc xệch, ta sửa lại một chút thôi.”

 

Ánh mắt Moore dừng lại vài giây trên bộ n.g.ự.c căng đầy của Bạch Tinh Tinh, gương mặt nam tính màu đồng khẽ ửng đỏ. “Không sao là tốt rồi, chúng ta đi thôi.”

 

Moore đưa Bạch Tinh Tinh đến một nguồn nước ngọt, nơi có cây cối rậm rạp và dòng nước trong veo, là chỗ các loài động vật thường đến uống nước.

 

“Đừng đi xa ta quá.” Moore dặn dò ngắn gọn.

 

Bạch Tinh Tinh lặng lẽ nhìn những dấu chân động vật bên hồ, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

 

“Nơi này đúng là non xanh nước biếc.” Bạch Tinh Tinh uống vài ngụm nước rồi ngẩng đầu ngắm nhìn phong cảnh xung quanh.

 

Thực vật vùng ven biển có màu sắc tươi đẹp, giống như một bức tranh thủy mặc lộng lẫy. Gió luôn luồn lách qua những tán cây, mang theo không khí trong lành, thổi vào mặt vô cùng dễ chịu.

 

“Nơi này còn đẹp hơn cả Vạn Thú Thành và Thung Lũng Lạc Đà.” Bạch Tinh Tinh cảm thán.

 

Khóe miệng Moore cong lên, hắn chỉ vào một cây cổ thụ thẳng tắp và nói: “Vậy chúng ta xây tổ ở đây được không?”

 

“Không không không, ta phải hỏi Curtis và Parker đã.” Bạch Tinh Tinh sợ hãi lắc đầu nguầy nguậy, nhưng khi ánh mắt lướt qua cảnh đẹp, lòng nàng cũng bất giác mơ mộng.

 

Curtis và Parker đều biết leo cây, sống trên cây cũng được, họ cũng có thể ở trong hốc cây.

 

Ưm, chỉ là nàng có hơi bất tiện.

 

Bạch Tinh Tinh không dám nhìn vẻ mặt của Moore, nói xong liền cúi đầu, không hề nhận ra sắc mặt hắn đã trở nên đằng đằng sát khí.

 

Vì không nỡ để Bạch Tinh Tinh chịu khổ, Moore đã từ bỏ việc đi đường vòng mà đưa thẳng nàng về Hải Thiên Nhai, điều này đã gieo xuống mầm họa lớn nhất cho hắn.

 

Curtis và Parker hẳn là vẫn cảm nhận được Bạch Tinh Tinh, tìm thấy họ chỉ là chuyện sớm muộn. Hắn và Bạch Tinh Tinh, có lẽ chỉ còn lại vài ngày ngắn ngủi bên nhau.