Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Moore siết chặt đôi tay mạnh mẽ, lòng hắn cuộn trào dữ dội. Khao khát trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Thật muốn g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ!
Chỉ cần bọn họ c.h.ế.t đi, hắn và Bạch Tinh Tinh có thể ở bên nhau trọn đời, hắn sẽ đưa nàng rời xa bầy thú mãi mãi, sống một cuộc sống quấn quýt bên nhau.
Nhưng tất cả những điều đó phải được xây dựng trên nền tảng hắn đủ mạnh.
Hử? Sao nàng không nói gì? Bị mình làm cho thất vọng rồi sao?
Bạch Tinh Tinh nhìn xuống mặt nước, thấy bóng Moore phản chiếu ngay sau lưng mình. Không biết có phải do đứng quá gần không, mà tim nàng bỗng dưng hẫng một nhịp.
Nguy hiểm!
Bạch Tinh Tinh bất giác bước lên một bước, nhưng ngay giây tiếp theo, thân thể đã bị một cánh tay rắn như sắt thép siết chặt, ép vào lồng n.g.ự.c cứng như đá phía sau.
“Moore! Ngươi làm gì vậy?” Bạch Tinh Tinh thất thanh kêu lên.
Moore cúi xuống, áp mặt lên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh, giọng nói trầm thấp xen lẫn nỗi đau đớn.
“Đừng bỏ rơi ta!” Hắn dụi dụi vào mái tóc nàng, nhắm mắt lại. “Ta yêu nàng! Ta không thể sống thiếu nàng…”
Bạch Tinh Tinh khựng lại, cơ thể bị siết đến đau nhói, trong lòng cũng dấy lên một nỗi xót xa.
Nàng nhắm nghiền mắt, không được, không được, tuyệt đối không được!
Nàng và Vinson vẫn còn chưa rõ ràng, giờ lại thêm một Moore…
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bạch Tinh Tinh vừa sợ vừa rối, thầm thề trong lòng rằng sẽ không bao giờ tiếp xúc với giống đực độc thân nào khác nữa, nàng thật sự không trị nổi!
“Không được, ta đã nói chỉ cần Curtis và Parker.” Bạch Tinh Tinh cắn môi nói.
Moore ôm Bạch Tinh Tinh chặt hơn nữa, hôn mạnh lên đỉnh đầu nàng, nói: “Cho ta ở bên cạnh bảo vệ nàng được không? Ta chỉ giao phối với nàng một lần thôi, trở thành bạn đời của nàng, để có thể bảo vệ nàng mãi mãi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Ta không cần con cái, không cần nàng yêu ta, không cần gì cả, nàng chỉ có thêm một giống đực bảo vệ mà thôi, được không?” Đến cuối cùng, giọng nói của Moore đã mang theo sự khẩn cầu.
Bạch Tinh Tinh sững sờ, cúi đầu hồi lâu không nói.
Chết mất thôi! Đã bảo là không trị nổi mà, quả nhiên không phải do nàng tự coi nhẹ mình.
Moore thất vọng buông lỏng Bạch Tinh Tinh ra, nàng vừa được tự do liền chạy về phía trước.
“Cẩn thận!”
“Tõm!” một tiếng nước vang lên, Bạch Tinh Tinh chìm xuống nước.
Moore vội vàng xuống theo, nhưng vừa lặn xuống nước đã bị nổi lên như phao.
Chết tiệt, khi ở hình người, hắn cũng khó mà lặn được. Hệ hô hấp mạnh mẽ và lớp da hóa lông vũ đều trở thành trở lực của hắn.
Moore thở ra hết không khí trong lồng ngực, đang định lặn xuống lần nữa thì mặt nước phía trước gợn sóng, đầu của Bạch Tinh Tinh nhô lên.
“Phù!” Bạch Tinh Tinh ngửa đầu phun ra một ngụm nước trong, thở hổn hển nói: “Hết hồn, sao nước sâu vậy?”
Moore thở phào nhẹ nhõm, sải tay bơi về phía Bạch Tinh Tinh, “Ta vừa ôm lấy nàng là vì sợ nàng rơi xuống nước, không ngờ nàng vẫn ngã.”
Bạch Tinh Tinh xua tay, “Không sao, ta biết đứng nước.”
Trước đây nàng bơi đã khá, sau khi quen Curtis, kỹ năng bơi lội còn tiến bộ vượt bậc.
Bạch Tinh Tinh đang nói thì giọng bỗng nghẹn lại, đôi mắt to tròn như mắt chó con mở lớn.
“Sao vậy?” Moore lo lắng bơi nhanh hơn.
Bạch Tinh Tinh vội vàng ra hiệu “im lặng”, giọng nói phát ra như bị bông gòn chặn trong cổ họng, “Có… có… có… có rắn…”
“Hử?” Moore nhìn xung quanh rồi nhìn về phía Bạch Tinh Tinh, ánh mắt chợt sững lại khi thấy cơ thể nàng dưới nước.
“Ở trên người nàng sao?”