Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Bị Ưng thú trưởng thành bám theo?
Lòng Moore chùng xuống, hắn lập tức lao xuống. Không thể để đám Ưng thú kia phát hiện ra mình, nếu không Tinh Tinh sẽ bị lộ.
【Này, ngươi xuống như vậy con mồi chạy hết bây giờ!】 Một con ưng non rụt cái bụng đói meo lại, chuẩn bị bay sang một lãnh địa khác săn mồi, nhưng nghe đồng bạn nói vậy liền dừng lại.
【Chúng ta đến chỗ mấy con Ưng thú trưởng thành kia xem đi, biết đâu bọn họ cũng mang giống cái về thì sao.】
【Được được được, đi xem giống cái thôi!】
Mấy con ưng non vỗ đôi cánh nhỏ, tìm đến nhóm Ưng thú trưởng thành đang theo dõi Curtis. Trong số đó, còn có cả cha của chúng.
【Là các con sao?】
Cha của lũ ưng non bay ra khỏi đàn, lơ lửng trước mặt chúng.
Lũ ưng non tranh nhau nói.
【Cha, không ngờ lại gặp được cha trước khi trưởng thành. Tụi con đến xem giống cái, hôm qua có một Ưng thú trưởng thành mang giống cái về đây.】
【Hắn nói có một Xà thú rất lợi hại muốn cướp giống cái, nên bảo tụi con để ý xung quanh.】
Cha của lũ ưng non cất một tiếng kêu cao vút, hưng phấn nói với đồng bạn: 【Không cần theo Xà thú nữa, Bạch Tinh Tinh đang ở Hải Thiên Nhai!】
“Két—”
Bầy Ưng thú đồng thanh cất lên tiếng kêu phấn khích, âm thanh vang vọng khắp khu rừng.
Curtis kỳ quái liếc nhìn, trong lòng dâng lên một dự cảm không lành.
Không ổn, tiểu Bạch có thể đã bị phát hiện!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
…
Trên đỉnh núi Hải Thiên Nhai, vài bóng đen vun vút bay qua, cảnh tượng vội vã khiến không khí trở nên căng thẳng.
Bầy Ưng thú tìm kiếm khắp các tổ ở Hải Thiên Nhai nhưng không tìm thấy tung tích của giống cái.
【Giống cái đâu?】 một Ưng thú trưởng thành hung hăng hỏi lũ ưng non.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dưới áp lực đẳng cấp, lũ ưng non sợ đến run lẩy bẩy.
Chúng nó bản năng cảm nhận được sát ý của những Ưng thú trưởng thành này đối với Bạch Tinh Tinh. Mặc dù chúng và các Ưng thú trưởng thành kia về cơ bản đều là quan hệ cha con, nhưng không một con chim nào hé răng.
【Nói cho các ngươi biết, đó không phải là giống cái, mà là một con quái vật xinh đẹp chuyên đi mê hoặc giống đực. Có nó ở đâu, sẽ có rất nhiều thú nhân phải chết. Mau nói cho ta biết chúng ở đâu?】
Lũ ưng non nhìn nhau, cuối cùng lặng lẽ bay đến bên tổ của Moore.
【Chính là ở đây, nhưng vừa rồi Moore đã mang giống cái bay đi rồi.】
【Hướng nào?】
【Bên kia.】
Curtis cũng đã đuổi đến nơi, thấy bầy Ưng thú dừng lại trên vách núi, lòng hắn chợt thả lỏng. Hắn cảm nhận được Bạch Tinh Tinh đang ở một hướng khác.
Một bộ phận Ưng thú bay về hướng lũ ưng non chỉ, để cho chắc ăn, một bộ phận khác vẫn ở lại bao vây Curtis.
Curtis cười lạnh trong lòng, xem ra không thể không giải quyết phiền phức này một lần cho xong.
…
Moore chở Bạch Tinh Tinh bay trong rừng cây, hoàn toàn không dám bay lên cao.
“Sao đám Ưng thú kia lại đến đây? Là Curtis và Parker đến rồi sao?” Bạch Tinh Tinh mừng rỡ trong lòng, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu, “Curtis nói phải nửa tháng nữa mới đến được bờ biển, tốc độ của Parker cũng không nhanh bằng hắn. Chắc là trùng hợp thôi.”
Moore im lặng bay tiếp.
Đột nhiên, Bạch Tinh Tinh đang nằm trên lưng Moore khẽ rên lên một tiếng, Moore lập tức đáp xuống đất.
“Nàng sao vậy?” Moore lo lắng hỏi.
Bạch Tinh Tinh ôm bụng, thở hổn hển vài hơi, “Bụng bị đè, hơi khó chịu.”
Moore bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, nhìn quanh, giọng gấp gáp: “Ta đưa nàng đến tộc Khổng Tước tìm thú y, nàng là giống cái, họ sẽ không bỏ mặc nàng đâu.”
Bạch Tinh Tinh vòng một tay qua cổ Moore, nghỉ một lát cảm thấy đỡ hơn nhiều, liền nói: “Ta không sao, trốn đi quan trọng hơn.”
Moore nhìn sắc mặt của Bạch Tinh Tinh, nhưng cũng không thay đổi hướng đi.