Tác giả: Bạch Đầu Mộng
Bạch Tinh Tinh nhìn quanh, liền lấy nguyên liệu tại chỗ, vốc một nắm bùn bôi lên đầu. Cứ thế gội hai lần, dầu trên tóc vậy mà cũng sạch.
Dù sao trên người cũng đang mặc bộ quần áo rộng thùng thình, Bạch Tinh Tinh mạnh dạn cởi hết cả nội y, gội xong còn tiện tay giặt luôn. Nàng thầm thấy may mắn:
May mà hôm đó mặc bộ đồ làm từ da rắn lột của Curtis, vừa mát mẻ lại dễ giặt dễ khô.
Chỉ là sau khi giặt xong, việc mặc lại chiếc yếm không hề dễ dàng. Yếm quá chật, nàng vừa phải đứng nước vừa phải mặc, chỉ cần lơ đãng một chút là sẽ chìm xuống.
“Nó bị co lại sao?” Bạch Tinh Tinh kéo kéo chiếc yếm, nó vẫn co giãn như vậy, có vẻ không bị nhỏ đi.
Nàng lại xoa xoa n.g.ự.c mình, ừm… hình như nhiều thịt hơn rồi, á… đau!
Quả nhiên là lần phát triển thứ hai.
Bạch Tinh Tinh chắc chắn nghĩ vậy, nàng khẽ nghiêng người, dùng khóe mắt liếc trộm Moore.
Ánh mắt Moore từ đầu đến cuối vẫn dán chặt vào Bạch Tinh Tinh, thấy nàng nhìn mình, hắn liền hỏi: “Xong rồi à?”
“Ờ… À, xong rồi.” Bạch Tinh Tinh trèo lên bờ, giấu bàn tay đang cầm chiếc yếm sau lưng, cúi đầu, không dám nhìn vẻ mặt của Moore.
Xấu hổ hay là thoải mái, sau một hồi do dự, Bạch Tinh Tinh đã chọn vế sau, giờ chỉ có thể mặt dày đối mặt thôi.
Moore chỉ nhìn Bạch Tinh Tinh thêm một cái, rồi hóa thành hình ưng, đưa nàng về tổ.
“Phù~”
Nhìn Moore rời đi, Bạch Tinh Tinh thở phào một hơi dài.
Chất liệu da rắn lột rất chắc chắn, chắc là không nhìn ra gì đâu, hơn nữa Moore cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Bạch Tinh Tinh ôm ảo tưởng, cúi đầu nhìn xuống, và khi thấy rõ hai điểm nhỏ đang nhô lên, nàng chỉ muốn nói một chữ.
“Chết tiệt!”
Về đến tổ, Bạch Tinh Tinh lại thử mặc yếm. Lần này không có ai nhìn, nàng thoải mái cử động, cuối cùng cũng mặc vào được, chỉ là bị nghẹn đến khó chịu, những đường vảy rắn tinh mịn cũng bị căng ra. Nàng cố chịu vài phút rồi vẫn phải cởi ra.
…
Trong rừng rậm, một con báo đốm với đôi mắt đỏ ngầu thoăn thoắt leo lên cây, rồi lặng lẽ chuyền sang một cây khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dưới gốc cây, một con Bạch Hổ đang mệt mỏi ngủ say.
Con báo quay đầu lại nhìn, trong lòng đắc ý cười thầm.
Hừ hừ, cố ý dẫn Vinson chạy điên cuồng mấy ngày, nhân lúc hắn mệt nhất mới chuồn đi. Chờ Vinson tỉnh lại, tất cả đã muộn, nó đi đường trên cây, Vinson dù có lợi hại đến đâu cũng không thể lần theo mùi trên cây mà đuổi theo được.
Tâm trạng vui vẻ làm con báo cũng vơi đi phần nào mệt mỏi.
Còn ở phía bên kia, Curtis đã nghe thấy tiếng sóng biển.
Cảm ứng với tiểu Bạch ngày càng mãnh liệt, chắc là nàng đang ở gần đây. Curtis lè lưỡi, thậm chí có thể cảm nhận được mùi của Bạch Tinh Tinh ở nơi này.
“Két—”
Curtis ngẩng đầu nhìn trời, trên bầu trời có mấy chục bóng đen đang di chuyển, giống như những con ruồi phiền nhiễu.
Chết tiệt, đám Ưng thú kia lại tìm được hắn rồi. Tuy hắn không hề che giấu hành tung, nhưng rừng cây rậm rạp, Ưng thú vẫn có thể tìm thấy bóng dáng hắn, thị lực quả nhiên lợi hại.
Có cơ hội phải giải quyết chúng nó một lần, bây giờ tìm tiểu Bạch quan trọng hơn.
…
Moore đang bay lượn trên thảo nguyên, con mồi dưới mặt đất nhỏ bé như con kiến, nhưng lại hiện rõ mồn một trong đôi mắt ưng đen láy của hắn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Chíp chíp~”
“Chíp chíp chíp~”
Mấy con ưng non từ phía rừng cây bay tới, kêu to về phía Moore.
Moore đột ngột dừng lại, kinh ngạc nhìn chúng nó.
【Cái gì? Các ngươi thấy Xà thú? Không thể nào!】
Hắn mới đưa Tinh Tinh về đây hôm qua, Xà thú bò trên mặt đất sao có thể đến đây ngay hôm nay được?
【Các ngươi có nhìn rõ không? Hắn là một Xà thú có hoa văn đen và đỏ.】
Con ưng non không phục nói: 【Ta chưa bao giờ nhìn lầm, chính là một con rắn đen đỏ, còn có rất nhiều Ưng thú trưởng thành đang đuổi theo hắn nữa.】