Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 334: Chờ ta đến đón nàng



 

 

“Ưng thú, ngươi đã xâm phạm lãnh địa của chúng ta.”

 

Thanh niên tóc xanh lục giận dữ chỉ về phía trước và quát lên. Ánh mắt hắn chỉ lướt qua người giống cái nhỏ nhắn bên cạnh Ưng thú trong một thoáng, rồi liền lập tức ghê tởm dời đi.

 

Theo tiếng của thanh niên, hàng trăm con khổng tước từ bốn phương tám hướng bay tới, vây kín lấy Bạch Tinh Tinh và Moore. Cây đại thụ vốn đã tràn đầy sức sống, nay lại càng thêm rợp bóng xanh.

 

Bạch Tinh Tinh nép sau lưng Moore, cúi gằm mặt, mái tóc xõa hai bên đã che đi hai phần ba khuôn mặt, chỉ để lộ ra chiếc mũi và cái miệng, ra dáng một cô gái xấu xí tự ti.

 

Không giống như mình tưởng tượng, nơi này có vẻ rất bài ngoại. Chẳng lẽ do mình trông xấu quá nên bị ghét bỏ?

 

Moore dang rộng cánh tay che chở cho Bạch Tinh Tinh, vỗ nhẹ lên người nàng để trấn an rồi mới nói với thanh niên tóc xanh lục.

 

“Chúng tôi bị thú lang thang truy đuổi, Tinh Tinh lại đang mang thai, không tiện đi đường, cùng đường bí lối mới phải đến đây xin giúp đỡ.”

 

“Hả?” Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Moore, mắt giật giật.

 

Này! Thú lang thang mà ngươi nói không phải là Curtis đấy chứ? Chuyện gì thế này?

 

Moore dùng tay ấn đầu Bạch Tinh Tinh xuống. Nàng nhìn đám cỏ non mọc dưới chân, chợt hiểu ra.

 

Cái cớ của Moore rất hay. Hắn biến bầy Ưng thú thành đám thú lang thang bị mọi người ghét bỏ, như vậy sẽ không có thú nhân nào nghi ngờ về lai lịch của nàng.

 

Không có giống cái bình thường nào lại bị cả một đàn giống đực đuổi giết, tốt nhất vẫn là không nên để tộc Khổng Tước biết chuyện này.

 

“Các ngươi cũng biết có được ấu tể khó khăn thế nào, chắc sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu chứ.” Moore nói với vẻ thành khẩn, mắt nhìn thẳng vào các giống đực tộc Khổng Tước.

 

Thanh niên nhíu cặp lông mày rậm màu xanh đen, vẻ mặt lộ rõ sự khó chịu. Hắn cẩn thận đánh giá người giống cái trong lòng Ưng thú một lúc, làn da tuy không đen nhưng trông bẩn thỉu, trên mắt cá chân trái còn có một hình xăm rắn đen đỏ rất dễ thấy.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Xà thú?” Thanh niên hỏi.

 

“Không sai.” Moore đáp.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thanh niên gật đầu. Vằn thú ở trên chân, chứng tỏ là quan hệ trói buộc, Ưng thú không nói dối.

 

“Đương nhiên rồi, nhưng tốt nhất ngươi đừng gây phiền phức cho chúng ta. Chúng ta sẽ không chiến đấu vì một giống cái ngoại tộc đâu.” Thanh niên cao ngạo hất cằm nói.

 

“Đa tạ.” Moore thở phào nhẹ nhõm, xem ra đám ngốc này không nhận ra vẻ đẹp của Tinh Tinh, thật tốt quá.

 

Hắn quay người nhìn Bạch Tinh Tinh, đưa túi lá cho nàng, sửa lại lọn tóc rối bên má. Bàn tay hắn dừng lại giữa không trung, che đi những ánh mắt khác.

 

“Ngoan ngoãn ở đây, chờ ta tới đón nàng.” Giọng Moore dịu dàng, đáy mắt tràn ngập vẻ không nỡ.

 

“Ừm ừm.” Bạch Tinh Tinh gật đầu lia lịa, ngước nhìn Moore, “Ta thì không sao, ngươi nhất định phải cẩn thận đấy.”

 

Moore cúi xuống, nhanh như chớp hôn lên trán Bạch Tinh Tinh. Nàng theo phản xạ lùi lại, đưa tay che trán, nhưng khi ngẩng lên thì Moore đã hóa thành hình ưng bay đi mất.

 

Bên cạnh truyền đến một tiếng cười nhạo.

 

“Cũng ngoan ngoãn đấy chứ, nhưng xấu như vậy, không ngoan một chút thì chẳng ai thèm đâu.”

 

Không biết từ lúc nào, thanh niên khổng tước đã đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh cúi gằm mặt, để tóc che đi khuôn mặt, bĩu môi không đáp.

 

“Đi theo ta.”

 

Thanh niên nói xong, không đợi Bạch Tinh Tinh phản ứng, liền đi thẳng về phía trước.

 

Bạch Tinh Tinh vội đuổi theo, liếc nhìn cái m.ô.n.g trần của đối phương rồi vội cúi đầu thấp hơn nữa.

 

Thì ra thú nhân loài chim cũng không có đuôi.

 

Cũng phải, người hình người mà sau m.ô.n.g có một cái đuôi lông thì đúng là bất tiện, chưa chắc đã đẹp.

 

Thanh niên dẫn Bạch Tinh Tinh đến thân chính của cây đại thụ. Dù đã thấy qua rất nhiều cây cối khổng lồ, Bạch Tinh Tinh vẫn bị cái cây trước mắt làm cho kinh ngạc.