Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 335: Bất đắc dĩ xem người ta thể hiện tình cảm



 

 

Cái cây này quả thực không giống một loài thực vật tự nhiên, đường kính phải đến cả trăm mét. Thoạt nhìn, người ta sẽ không nghĩ đây là một cái cây, mà giống như một bức tường khổng lồ dán giấy dán tường bằng vỏ cây.

 

Những chiếc rễ phụ rủ xuống từ cành cây được bện thành một cầu thang xoắn ốc, quấn vòng quanh thân cây. Có thể thấy nó đã được bện từ rất nhiều năm, những sợi rễ quấn vào nhau chặt như một sợi dây thừng, lớp vỏ đã liền làm một.

 

Khi đặt chân lên, chiếc cầu thang bằng rễ cây bắt đầu lung lay.

 

“A!”

 

Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng, vội vàng nắm lấy phần tay vịn cũng bằng rễ cây bên cạnh, nhưng tay vịn này cũng không vững, khiến cả người nàng chao đảo trên cầu thang.

 

“Đồ ngốc.” Giọng thanh niên tỏ rõ vẻ mất kiên nhẫn, hắn quay đầu lại liếc Bạch Tinh Tinh với ánh mắt khó chịu.

 

“Mau lên đi, ta còn phải bóc hạt thông cho Bella, lát nữa nàng ấy lại giận.”

 

“Xin lỗi, lát nữa ta sẽ giúp ngươi bóc cùng.” Bạch Tinh Tinh áy náy nói.

 

Sắc mặt thanh niên khá hơn một chút, hắn quay người đi tiếp lên trên.

 

Bạch Tinh Tinh thấy thanh niên đi rất vững, nàng hít sâu một hơi, dồn sức xuống đan điền, từ từ nhấc chân, cuối cùng cũng không còn bị chao đảo nữa.

 

“Ta tên là Bạch Tinh Tinh, xin hỏi ngươi tên là gì?”

 

Thanh niên im lặng một lúc lâu, ngay khi Bạch Tinh Tinh nghĩ rằng sẽ không nhận được câu trả lời, nàng nghe thấy hắn đáp lại qua loa: “Alva.”

 

“Alva, tên hay thật.” Bạch Tinh Tinh khách sáo khen một câu, nhưng nói xong liền hối hận. Ở thế giới này, giống cái rất quý giá, lời khen mức độ này có thể bị xem như là sự ưu ái của giống cái.

 

Quả nhiên, Alva hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đầy khinh thường, “Đừng có mà tính kế với ta, ta sẽ không thích ngươi đâu, đồ giống cái xấu xí.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bạch Tinh Tinh: “…”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Bạch Tinh Tinh đột nhiên thấy đời sao mà khổ thế. Moore, ngươi mau về đi, một mình ta chịu không nổi!

 

Alva dừng lại ở vị trí cách mặt đất khoảng 20 mét, bước lên một cành cây có đường kính chừng hai mét. Ở cuối cành cây, nơi cành lá sum suê, xanh tốt, ẩn giấu một ngôi nhà gỗ không lớn nhưng rất tinh xảo.

 

“Vừa rồi sao ồn ào vậy?” Một giọng nói của giống cái vọng ra từ nhà gỗ, nghe có vẻ còn rất trẻ.

 

Bạch Tinh Tinh tò mò nhìn vào trong, chỉ thấy hai mảnh vỏ hạt thông màu nâu bay ra.

 

“Bây giờ mới đến, hạt thông của ta ăn hết rồi, đành phải tự bóc đây này.” Giống cái bên trong lại nói.

 

Alva lập tức thay đổi thái độ lạnh lùng với Bạch Tinh Tinh, vội vã bước tới, giọng điệu đầy nịnh nọt: “Đều là lỗi của ta, đáng lẽ hôm qua ta nên bóc nhiều hơn cho nàng. Vừa rồi có một Ưng thú gửi gắm một giống cái cho chúng ta, vì nàng ta đang mang thai nên ta đã đồng ý.”

 

“Ngươi là tộc trưởng kế nhiệm, ngươi muốn giữ ai thì cứ giữ.” Giọng giống cái mang theo chút ghen tuông, rồi cô ta thò đầu ra.

 

Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ, quả nhiên là một đôi. Nàng hơi ngẩng đầu nhìn về phía họ.

 

Giống cái tên Bella này có mái tóc màu xanh xám dài ngang vai, rất mượt mà, đây là điểm hấp dẫn nhất của cô ta, tiếp theo là hàng mi rất dài.

 

Ngoài ra, các bộ phận khác cũng không khác mấy so với các giống cái ở Vạn Thú Thành. Làn da màu vàng sậm, mũi tẹt, cộng thêm đôi môi rõ ràng là rất mỏng nhưng lại cố tình chu lên. Có lẽ trong mắt giống đực thì đó là gợi cảm và đáng yêu, nhưng nàng chỉ cảm thấy hơi làm màu. Tuy nhiên, có thể tự tin như vậy, chắc chắn phải là một mỹ nữ rồi.

 

Bạch Tinh Tinh đã quen với sự chênh lệch ngoại hình giữa nam và nữ, không có gì ngạc nhiên, nàng chỉ liếc một cái rồi cúi đầu xuống, khẽ chào hỏi.

 

“Chào ngươi, ta là Bạch Tinh Tinh.”

 

“Ui!” Bella khoa trương kêu lên, “Xấu quá!”

 

Alva quỳ một gối bên cạnh Bella, vẻ mặt đầy tổn thương.