Bella liên tục ăn những hạt thông mà Bạch Tinh Tinh bóc ra, liếc nhìn nàng với ánh mắt của kẻ bề trên nhìn kẻ nhà quê, nói: “Thức ăn chính của chúng ta là các loại hạt.”
“A!” Tay Bạch Tinh Tinh run lên, hòn đá suýt nữa đập vào ngón tay.
Thức ăn chính là hạt thông, vậy nàng phải đập đến bao giờ?!
Nhìn đống hạt thông đỏ au, rồi tưởng tượng đến việc mình cũng khó mà được ăn thịt, Bạch Tinh Tinh lập tức cảm thấy cuộc sống không còn gì luyến tiếc.
“Các ngươi không ăn thịt sao?” Bạch Tinh Tinh không từ bỏ hy vọng, hỏi.
“Thịt thì có gì ngon chứ?” Bella ăn xong một hạt, lập tức cau có thúc giục, “Làm nhanh lên, chậm quá. Thỉnh thoảng cũng ăn, nhưng không thường xuyên, phiền phức lắm.”
Bạch Tinh Tinh đẩy nhanh tốc độ.
“Đó là do kỹ thuật nướng thịt của các ngươi không tốt, nướng ngon thì ngon lắm.” Vì miếng ăn sau này của mình, Bạch Tinh Tinh quả quyết nói: “Không tin ta nướng cho ngươi ăn thử xem.”
“Không ăn.”
Bella hoàn toàn không lay chuyển, Bạch Tinh Tinh đành phải thôi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Không lâu sau, Alva quay lại, lần này eo hắn đã quấn một tấm da thú trắng như tuyết, tay cầm hai quả thông to như quả bí đao, tiện tay ném về phía Bạch Tinh Tinh.
“Đây là thức ăn của ngươi.”
Quả thông đập vào vai Bạch Tinh Tinh, làm rơi ra không ít hạt.
Bạch Tinh Tinh bị đập hơi đau, xoa xoa vai, lịch sự cảm ơn rồi nhặt từng hạt thông trên đất lên.
“Ta dẫn ngươi đến chỗ ở, ngươi cứ ở đó bóc hạt thông cho Bella là được.” Alva nói.
Bạch Tinh Tinh vội đứng dậy, “Được.”
“Hừ.”
Chỗ ở của Bạch Tinh Tinh nằm trên một cành cây rất xa, cành cây làm lối đi rất nhỏ, chỉ cần đứng trong nhà gỗ dậm chân một cái là cả căn nhà rung lắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngôi nhà gỗ này sơ sài hơn của Bella rất nhiều, gió lùa tứ phía, mái nhà còn có thể thấy ánh sáng xuyên qua, không biết có bị dột khi mưa không.
Bạch Tinh Tinh cũng không kén chọn, có một nơi để ở là tốt rồi.
Alva đưa người đến nơi liền định đi, Bạch Tinh Tinh vội nói: “Chờ một chút.”
“Còn chuyện gì nữa?” Alva mất kiên nhẫn hỏi, mắt liếc về phía Bella.
Là một người hiện đại, Bạch Tinh Tinh cũng coi như đã gặp nhiều người, liếc mắt một cái liền nhận ra sự mất kiên nhẫn của Alva, bèn hỏi ngắn gọn: “Ngươi có đá lửa không?”
“Ta bây giờ không rảnh, lần sau mang cho ngươi.” Nói xong, Alva nhanh chân bước ra ngoài, tiếng bước chân dồn dập làm căn nhà của Bạch Tinh Tinh lại một trận rung lắc.
Bạch Tinh Tinh sợ đến mức vội ngồi xuống đất, sợ cành cây gãy mất. Vốn định hỏi xem có thể cho nàng một ít động vật nhỏ làm thức ăn không, bảo bảo trong bụng cần ăn nhiều thịt, thấy vậy cũng đành thôi.
Haiz, vậy tự mình tìm thức ăn vậy.
…
Ở phía bên kia, Moore đã tìm thấy Curtis trong rừng.
Đám Ưng thú đang theo dõi Curtis cũng chú ý tới hắn, lập tức tấn công.
【Bạch Tinh Tinh ở kia, g.i.ế.c nàng ta!】
Moore lao về phía Curtis với tốc độ nhanh nhất, móng vuốt hắn quắp một cái lưới, bên trong là một hình nộm bằng cỏ khô, được bọc bằng lá cây, trông giống hệt như lúc hắn đưa Bạch Tinh Tinh bay đi.
Curtis cũng chú ý đến hắn, cơ thể theo bản năng lao tới, nhưng trong lòng lại dấy lên nghi hoặc.
Không đúng, tiểu Bạch không có ở đây.
Curtis nhìn về phía tộc Khổng Tước.
Moore đáp xuống đất, hóa thành hình người, hai tay vẫn giữ trạng thái thú, che chắn cho hình nộm trong lòng.
Bầy Ưng thú kiêng dè Curtis, không dám lại gần.
“Bạch Tinh Tinh đang ở một nơi an toàn.” Moore thấp giọng nói. May mắn là Ưng thú chỉ có thị lực tốt, thính giác và khứu giác đều rất kém, hắn cố tình hạ giọng, đám Ưng thú kia không thể nào nghe thấy.