Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 348: Dàn xếp một cái bẫy (2)



 

【Có phải thật hay không các ngươi thử một lần là biết. Curtis là thú nhân hoạt động về đêm, ban đêm có thể thấy rõ mọi thứ, nhưng ban ngày đồng tử sẽ co lại hết mức, đủ để chứng minh mắt hắn sợ ánh sáng. Hơn nữa…】

 

Moore liếc nhìn một vòng những con Ưng thú xung quanh, toàn thân gồng lên, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, 【Ta biết cách giải độc rắn của hắn.】

 

Lời vừa nói ra, tất cả Ưng thú đều vểnh tai lên.

 

Những con Ưng thú đã c.h.ế.t có không ít chỉ bị răng của Curtis sượt qua, vết thương không đủ để gây tử vong, nhưng nọc rắn lại khiến chúng chắc chắn phải chết.

 

Nếu có cách giải độc, tỉ lệ sống sót sẽ tăng lên rất nhiều.

 

【Mọi người đều biết, ta từng trúng độc rắn.】 Mắt Moore hiện lên vẻ hồi tưởng, 【Chính vảy rắn mà Bạch Tinh Tinh để lại đã cứu ta.】

 

【Vảy rắn có thể giải độc?】Trong bầy vang lên tiếng hỏi dồn dập.

 

Trúng độc của Xà thú, ăn thịt Xà thú sẽ có cơ hội giải độc, đây là điều mà thú nhân nào cũng biết.

 

Nhưng không nhiều thú nhân có được may mắn đó, số thú nhân sống sót được chỉ là thiểu số, chính là vì không biết nên ăn bộ phận nào.

 

Moore nói: 【Xem màu sắc, miếng vảy đó chắc là ở trên đuôi của Curtis. Chỉ cần các ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t hắn, những người bị c.ắ.n đều có thể sống sót.】

 

Trong bầy Ưng thú vang lên những tiếng kêu phấn khích bị kìm nén, chúng vội vàng dậm lên cành cây dưới chân, thể hiện khát khao chiến đấu.

 

【Curtis còn có điểm yếu nào khác không?】 Con đầu đàn hỏi.

 

【Tạm thời không biết.】

 

Con đầu đàn liếc nhìn từng con Ưng thú, nhanh chóng trao đổi ánh mắt với chúng.

 

Không đợi chúng hành động, Moore đột nhiên phóng lên cao, bay về phía một kẽ hở lớn trong vòng vây.

 

【Nếu ngươi còn muốn bảo vệ Bạch Tinh Tinh, vậy thì chúng ta sẽ g.i.ế.c ngươi trước!】

 

Con Ưng thú đầu đàn nói, thân hình đã lao về phía Moore.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Hàng chục con Ưng thú từ trên cao lao xuống phía Moore, đồng thời siết chặt vòng vây. Moore tăng tốc đến cực hạn, trong mắt chỉ còn thấy được lối ra le lói ánh sáng.

 

“Két—”

 

Hắn đã thành công bay ra khỏi vòng vây, trên không trung rơi xuống một mảng lông đen lớn, như tro tàn sau khi lửa cháy, lơ lửng giữa không trung, pha lẫn những giọt m.á.u đỏ thẫm, như thể mảng tro tàn này vẫn chưa cháy hết, vẫn còn mang nhiệt độ nóng bỏng.

 

“Két—”

 

“Két—”

 

Bầy Ưng thú ngay sau đó xông ra, Moore không hề dừng lại, đổi hướng bay về phía trước, trên n.g.ự.c bụng và đuôi màu xám tro đột nhiên xuất hiện thêm vài vết cào sâu thấy xương.

 

Da thịt ở vết thương lật ra, lông bị m.á.u làm cho ướt đẫm, mỗi lần vỗ cánh, một dòng m.á.u tươi lại trào ra từ vết thương.

 

Tốc độ của Moore không hề chậm lại, hắn không biết kẻ địch phía sau cách mình bao xa, chỉ biết liều mạng bay về phía trước. Phía trước là cảnh biển trời đơn điệu, nhưng trong đầu hắn lại tràn ngập hình ảnh Bạch Tinh Tinh khi cười.

 

Bạch Tinh Tinh cười rất quyến rũ, Moore không nhớ mình đã nói gì, nàng đột nhiên bật cười, môi sẽ mím lại trước, sau đó khóe miệng cong lên, trên khuôn mặt trắng nõn hiện ra nụ cười ngọt ngào, để lộ tám chiếc răng trắng nhỏ xinh.

 

Về nụ cười của nàng, mỗi một hình ảnh, mỗi một chi tiết động tác, Moore đều nhớ rõ như in trong đầu.

 

Nhất định phải sống sót, qua được cửa ải này, hắn có thể ở bên Tinh Tinh.

 

“Két—”

 

Moore lại một lần nữa tăng tốc, một chuỗi hạt m.á.u văng ra trên không trung.

 

Khoảng cách giữa bầy Ưng thú và Moore lại một lần nữa được kéo dãn.

 

Thấy Moore vẫn còn khả năng tăng tốc, con Ưng thú đầu đàn dừng lại giữa không trung, nói: 【Thôi đi, giữ sức, thời tiết bây giờ vừa đẹp, đi g.i.ế.c Xà thú trước.】

 

Những con Ưng thú khác cũng lần lượt dừng lại.