“À, được.” Bạch Tinh Tinh đáp qua loa, thấy giống đực kia rời đi, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Bella ngồi bên bờ sông ngâm chân, Alva ngồi xổm ở hạ lưu, đang xử lý lông của một con chim béo.
Thấy Bạch Tinh Tinh, Bella tức giận nói: “Cuối cùng cũng tới, mau đưa thịt nướng cho ta.”
Vẻ mặt Bạch Tinh Tinh lạnh đi, nàng đi về phía họ.
“Thịt nướng xong rồi, cầm lấy đi.”
Bạch Tinh Tinh đưa phần thịt gói cho Bella, Bella liếc một cái, vung tay hất văng miếng thịt đi.
“Ta muốn ăn thịt chim non mà Alva bắt cho ta, thịt thú bình thường cứng như vậy, sao một giống cái mỏng manh như ta ăn nổi?”
Bella giữ cái vẻ cao sang, khinh thường liếc Bạch Tinh Tinh một cái, “Chỉ có hạng giống cái ti tiện như ngươi mới c.ắ.n nổi. Cũng phải, đã xấu như vậy, không dễ nuôi một chút thì chẳng có giống đực nào thèm.”
“Mẹ kiếp!” Bạch Tinh Tinh không nhịn được c.h.ử.i thề một tiếng. Chưa thấy ai trơ trẽn như vậy, nếu là ở trên mạng, chắc cũng thành người nổi tiếng.
Đồ không có mắt, thịt này là do Moore chuyên đi săn loại động vật có thịt mềm hảo hạng đó được không? Ngon không kém gì thịt heo. Đưa cho Bella một phần mà nàng còn thấy hời cho cô ta, giờ thì tốt rồi, coi như hôm nay được thêm bữa, nàng nhất định phải ăn cho hết!
“Ngươi nói cái gì?” Bella nghi ngờ nhìn Bạch Tinh Tinh.
Bạch Tinh Tinh mặt không cảm xúc nói: “Không có gì.”
Bella cũng không để ý, vui vẻ dùng chân vẫy nước.
May mà thịt nướng được gói bằng lá cây, rơi xuống đất cũng không dính bụi. Bạch Tinh Tinh nhặt lên phủi phủi, hái một chiếc lá rộng trải ra đất, bày đồ ăn lên, sau đó cam chịu bắt đầu nhóm lửa nướng thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
…
Nắng đã gắt, Moore bay trên trời cao, đổ một bóng đen xuống t.h.ả.m cỏ vàng óng, rồi nhanh chóng khuất vào trong rừng cây.
Trong rừng, mấy con Ưng thú đang thì thầm trao đổi, thấy Moore, chúng lập tức tỏ ra địch ý.
Moore đáp xuống một vị trí an toàn, đi thẳng vào vấn đề: 【Ta đến đây để giúp các ngươi g.i.ế.c Xà thú.】
Con Ưng thú ba vằn đầu đàn bay lên phía trước một đoạn, đậu đối diện Moore, 【Ngươi nghĩ chúng ta sẽ tin ngươi sao?】
Hắn vừa nói vừa ra hiệu, những con Ưng thú xung quanh hiểu ý, đồng loạt tản ra, bay đến bao vây lấy Moore.
【Ngươi vẫn luôn theo đuổi Bạch Tinh Tinh, sao có thể giúp chúng ta được? Ta không cho rằng ngươi là loại giống đực dễ dàng từ bỏ, lại còn đẩy người mình yêu vào chỗ chết.】
【Ta đương nhiên sẽ không từ bỏ Bạch Tinh Tinh.】
Moore vừa cảnh giác xung quanh, vừa nói: 【Ta và Curtis có thù không đội trời chung, có hắn ở đó, ta sẽ không bao giờ trở thành bạn đời của Bạch Tinh Tinh được, cho nên ta nhất định phải trừ khử hắn. Còn Bạch Tinh Tinh, ta sẽ tự mình bảo vệ nàng chu toàn.】
Bầy Ưng thú nhìn nhau vài lần, con đầu đàn lại nói: 【Vậy ngươi có cách gì?】
Mắt Moore lóe lên tia lạnh lẽo, hắn cất một tiếng kêu vang dội, 【Curtis tuy rất mạnh, nhưng tộc Ưng chúng ta chính là thiên địch của tộc Rắn, nếu cùng nhau tấn công, chưa chắc không thể thắng.】
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
【Ta đã âm thầm bảo vệ Bạch Tinh Tinh một năm, theo ta quan sát, thị lực ban ngày của Curtis rất kém, hắn gần như không bao giờ lộ diện dưới ánh mặt trời. Vừa hay, nơi hắn chọn là ngọn núi có cây cối thấp lùn, ánh sáng trên mặt đất cũng rất mạnh, thị lực của hắn sẽ bị ảnh hưởng. Các ngươi cùng nhau tấn công, nhất định có thể g.i.ế.c c.h.ế.t hắn.】
Moore chậm rãi nói.
Bầy Ưng xôn xao, nhưng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm.
【Làm sao chúng ta biết ngươi nói thật hay không, lỡ như đây là âm mưu của các ngươi thì sao?】 Con Ưng thú đầu đàn nói.