Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 366: Mỏ cứng



 

Khi Bạch Tinh Tinh quay lại dưới gốc cây, mấy con khổng tước non đang vây quanh đó mổ quả thông. Nghe thấy tiếng bước chân của nàng, chúng “phành phạch” bay đi, đáp xuống cách đó không xa, quay đầu lại nhìn.

 

Bạch Tinh Tinh cười với chúng, ngồi xổm xuống, đập vỡ một quả thông lấy hạt, ném về phía chúng.

 

“Ku ku ku~~”

 

Lũ chim non vui vẻ bay lại, đáp xuống đất, mổ như gà mổ thóc, cũng không nhả vỏ, không biết cái vỏ hạt thông cứng đó có tiêu hóa được không.

 

Bạch Tinh Tinh ngồi dưới gốc cây chờ Moore, thỉnh thoảng có khổng tước bay qua, ánh mắt luôn dừng lại trên người nàng một lúc.

 

Chỉ là rửa sạch cơ thể thôi mà, có cần phải được chú ý nhiều như vậy không? Bạch Tinh Tinh thầm nghĩ.

 

Cũng không biết có phải nàng nhầm không, hình như có mấy con khổng tước đã bay qua bay lại vài lần rồi.

 

Chưa đến một giờ sau, Moore đã cầm theo một cái nồi đá quay lại.

 

“Nhanh vậy?” Bạch Tinh Tinh kinh ngạc nói.

 

“Két~” Moore cúi đầu cọ cọ vào vai Bạch Tinh Tinh, rồi lại bay đi.

 

Cánh tay Bạch Tinh Tinh bị cái mỏ cứng chạm vào, cảm giác khác lạ đó khiến nàng không khỏi nhìn lại cánh tay mình.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Mỏ của Moore bóng loáng thật, khi ở hình người có cứng như vậy không? Không biết cô gái nào hôn hắn sẽ có cảm giác gì nhỉ?

 

Ý thức được mình nghĩ bậy, Bạch Tinh Tinh dùng sức vỗ đầu một cái, vứt đi những ý nghĩ bẩn thỉu trong đầu.

 

Vài phút sau, Moore mang đến một bộ cối xay đá giống hệt bộ mà Bạch Tinh Tinh đã làm ở Vạn Thú Thành.

 

Bạch Tinh Tinh không thể tin nổi đi qua, sờ sờ cối xay, “Nhanh quá đi.”

 

Parker thường xuyên đẽo đồ đá cũng chỉ có tốc độ này, Moore lại đơn độc một mình, không có nhiều cơ hội luyện tập, tốc độ này cũng quá nhanh rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Moore biến thành hình người, trả lời: “Mấy ngày trước ta đã bắt đầu chuẩn bị rồi, vốn dĩ sắp làm xong, hôm nay chỉ làm nốt bước cuối cùng.”

 

Bạch Tinh Tinh nhẹ nhõm gật đầu, “Thì ra là vậy, cái này tốt quá, có thể cải thiện một chút thức ăn.”

 

Mỗi ngày ăn thịt nướng tỏi thật sự đã ngán, có Moore ở đây, chất lượng cuộc sống của nàng sẽ tăng vọt.

 

Bạch Tinh Tinh vui vẻ ngắm nghía bộ đồ đá, ngón tay thanh tú sờ chỗ này chỗ kia. Moore một bên nhóm lửa, một bên thấp thỏm chú ý phản ứng của nàng.

 

Thực ra những món đồ đá này đã sớm được đẽo xong, sở dĩ trì hoãn lâu như vậy là vì để rửa sạch lớp dầu dính trên đó. Không có chất tẩy rửa, dầu rất khó rửa sạch hoàn toàn, Moore rất lo Tinh Tinh sẽ phát hiện.

 

“Tinh Tinh, nàng muốn rang thế nào?” Moore lên tiếng thu hút sự chú ý của Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh đi đến bên đống lửa, ngồi phịch xuống đất: “Cát ở bờ biển có sạch không?”

 

“Cần cát à?”

 

“Ừm.” Bạch Tinh Tinh gật đầu.

 

Ban đầu nàng định cho thẳng vào nồi rang, nhưng trong lúc chờ Moore, nàng lại nghĩ đến những người bán hạt dẻ rang trên đường. Những cái chảo của họ đều có rất nhiều sỏi đen, trộn hạt dẻ vào sỏi đen để rang, hạt dẻ mới được làm nóng đều.

 

Hồ đào và hạt thông chắc cũng có thể rang như vậy.

 

“Nàng có nhiều ý tưởng thật, không biết nàng nghĩ ra bằng cách nào.” Moore cười nói, tuy rằng không mấy tin tưởng vào phương pháp này, nhưng vẫn không do dự đồng ý: “Được.”

 

Không yên tâm để Bạch Tinh Tinh một mình ở đây, Moore lại đề nghị: “Ta đưa nàng ra bờ biển xem, nếu nàng thấy dùng được thì chúng ta lấy một ít về.”

 

Bạch Tinh Tinh lười động, nhưng nghĩ đến mình lớn từng này còn chưa được đi biển, liền gật đầu đồng ý, “Được.”

 

Gió biển rất lớn, từng cơn thổi vào mặt, mang theo hơi thở mặn mòi.

 

Bãi cát là một màu trắng ngà tinh khiết, sạch đến không tưởng, trong những hạt cát li ti, không thấy một chút tạp chất nào.