Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 367



 

Biển rộng một màu xanh thẳm, những con sóng nối tiếp nhau vỗ vào bờ, tung lên từng lớp bọt trắng xóa, tô điểm thêm cho cảnh đẹp một bản nhạc nền du dương.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Bạch Tinh Tinh đứng dưới bóng cây dẫm chân lên cát, thoải mái “oa” lên một tiếng, rồi xách váy chạy ra bờ biển.

 

Gió biển thổi bay mái tóc dài hơi xoăn của nàng, tà váy trắng bay phần phật.

 

“Oa! Đẹp quá!”

 

Lời còn chưa dứt, Bạch Tinh Tinh đã nhảy dựng lên, lại xách váy chạy ngược trở lại, “A! Moore, cát nóng quá!”

 

Moore không nhịn được bật cười, lao tới, bế ngang Bạch Tinh Tinh lên, nói: “Cẩn thận kẻo ngã, tối ta lại đưa nàng ra chơi.”

 

Giọng nói trầm thấp của người giống đực vang lên trên đỉnh đầu, tim Bạch Tinh Tinh đột nhiên đập loạn, nàng đưa tay lên che đầu một cách gượng gạo, “Ừm… Ở đây hơi nắng.”

 

Moore lập tức ôm nàng đi về phía hàng cây.

 

Bạch Tinh Tinh vịn tay Moore nhảy xuống. Nàng đã có kinh nghiệm dày dặn trong việc thoát khỏi vòng tay của giống đực.

 

Sờ sờ lớp cát dưới chân, nó thô hơn trong tưởng tượng, Bạch Tinh Tinh nói: “Cứ dùng cát này đi, ngươi phơi nắng một lúc cho bớt nóng, lát nữa có thể bớt được vài công đoạn rang.”

 

“Được.”

 

Múc đầy cát, hai người quay trở lại tộc Khổng Tước, cuối cùng cũng có thể bắt đầu rang các loại hạt.

 

Dự đoán của Bạch Tinh Tinh không sai, trộn lẫn với cát, mẻ hồ đào đầu tiên chín rất nhanh và đều, không hề bị cháy.

 

Hồ đào rang chín, vỏ trở nên giòn và bắt đầu nứt ra. Bạch Tinh Tinh dùng hai cành cây, gắp từng quả hồ đào ra, sau đó tiếp tục rang hạt thông.

 

Moore phụ trách đảo, còn Bạch Tinh Tinh ngồi một bên bắt đầu ăn hồ đào.

 

“Ngon quá.” Bạch Tinh Tinh hài lòng gật gù, hương vị y hệt như món hồ đào nguyên bản trong ký ức của nàng.

 

Moore nghe vậy, càng ra sức rang.

 

Hạt thông chín nhanh hơn, chỉ là sau khi rang xong, cả hai đều trợn tròn mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Chết rồi, lúc nãy quên mất, hạt thông nhỏ như vậy, làm sao lấy ra đây.” Bạch Tinh Tinh vỗ đầu một cái. Ở đây lại không có vá, chẳng lẽ phải dùng dây thừng mảnh bện thành lưới lọc sao?

 

Moore vớt mấy hạt thông từ trong cát ra, đưa cho Bạch Tinh Tinh, “Nàng nếm thử xem có thích không.”

 

Bạch Tinh Tinh vừa nhận lấy đã bị nóng đến mức theo phản xạ vứt hạt thông đi.

 

“Nóng.” Bạch Tinh Tinh thổi thổi ngón tay, học theo trên TV, sau khi bị bỏng thì sờ tai, kết quả ngón tay thì không sao, mà chiếc khuyên tai lạnh lẽo lại bị nóng đến đau điếng.

 

Bạch Tinh Tinh dở khóc dở cười, cái phương pháp hạ nhiệt này là ai phát minh ra vậy chứ? Đúng là hại người mà.

 

Moore vội vàng chạy tới, nắm lấy tay Bạch Tinh Tinh, nhìn kỹ, giọng điệu đầy áy náy và xót xa.

 

“Xin lỗi, ta không thấy nóng lắm, không ngờ nàng lại bị bỏng.”

 

Tay Moore vừa to vừa ấm, làm nổi bật lên bàn tay nhỏ nhắn, tinh xảo, trắng nõn của Bạch Tinh Tinh.

 

Bạch Tinh Tinh cảm thấy bàn tay này còn nóng hơn cả hạt thông, nàng rụt tay lại, cúi đầu nói: “Không sao, ta muốn ăn.”

 

Moore lật qua lật lại tay Bạch Tinh Tinh kiểm tra mấy lần, xác định ngay cả vết đỏ cũng không có, mới yên tâm buông nàng ra.

 

“Nàng ăn trước quả đá lớn đi, ta sẽ lựa hạt thông ra.”

 

Quả đá là tên của hồ đào ở thế giới này, quả thực là tên nào vật nấy. Bạch Tinh Tinh cúi đầu khẽ gật, “Cảm ơn.”

 



 

Bảy ngày nữa trôi qua, Parker cuối cùng cũng đến được Hải Thiên Nhai, hắn gần như có thể ngửi thấy mùi hương của Bạch Tinh Tinh.

 

【Tinh Tinh, ta đến rồi!】

 

Con báo đốm tru lên một tiếng giữa cú nhảy, rồi rải bước chạy như điên. Dù hắn đã mệt đến thở không ra hơi, lưỡi thè cả ra ngoài.

 

“Két—”

 

Trên trời truyền đến tiếng kêu của Ưng thú, con báo đốm lập tức ẩn mình.