Bạch Tinh Tinh thu tay lại, sờ sờ móng tay, kinh ngạc nói: “Oa! Bằng phẳng quá, gần như không khác gì ta dùng đồ cắt móng tay, sao chàng không c.ắ.n cho ta sớm hơn?”
Parker cười hì hì, “Chẳng phải là ta quên mất sao, ở bên nàng lâu như vậy mà chưa từng c.ắ.n lần nào. Nàng thích là tốt rồi.”
Bạch Tinh Tinh đưa tay còn lại ra, “Mau c.ắ.n nốt tay này cho ta đi, ta thực sự chịu không nổi bộ móng này nữa rồi.”
Parker lập tức làm theo.
Cắn xong tay thứ hai, ngay lúc Bạch Tinh Tinh đang vui vẻ ngắm nghía ngón tay của mình, Parker đột nhiên nhấc một chân nàng lên.
“Làm gì vậy?”
Bạch Tinh Tinh cả người căng cứng, cho rằng Parker lại nổi thú tính, vội che váy lại nói: “Ta mới sinh con chưa đầy một tháng, không được đâu, hơn nữa lần này không có ai canh gác, bọn nhỏ còn ở đây.”
Parker ngơ ngác chớp mắt, ngay sau đó liền hiểu ra, ánh mắt đầy ẩn ý nhìn vào khoảng giữa hai đùi của Bạch Tinh Tinh, rồi nhướng mắt lên, con ngươi vàng kim mang theo vẻ trêu chọc.
“Ta chỉ muốn c.ắ.n nốt móng chân cho nàng thôi, nàng đang nghĩ gì vậy? Vì bây giờ là mùa mưa, nàng lại muốn động d.ụ.c sao?”
Parker nói rồi lại cảm thấy đúng là như vậy thật, vui vẻ nói: “Tốt quá, năm nay không chừng chúng ta có thể sinh thêm một lứa nữa.”
“Chàng tưởng ta là heo à!”
Mặt Bạch Tinh Tinh tức thì đỏ bừng, một chân đạp vào n.g.ự.c Parker.
Không đạp trúng hắn, ngược lại bản thân bị phản lực đẩy ngã.
Parker cũng không đỡ Bạch Tinh Tinh, mà cầm lấy chân nàng rồi bắt đầu cắn.
Bạch Tinh Tinh co các đầu ngón chân lại, lòng bàn chân nhạy cảm bị hơi nóng phả vào, trên da nổi lên một cảm giác tê dại, lan từ lòng bàn chân lên đến cẳng chân.
“Mau buông ra, chân bẩn lắm.” Bạch Tinh Tinh thở hắt ra một hơi, cảm giác tê dại kia dần tan đi, nàng một tay chống đất ngồi dậy.
Parker nhổ ra một mẩu móng tay, nói: “Không bẩn, có bẩn ta cũng không chê nàng.”
Nói xong lại tiếp tục “rắc rắc rắc” mà cắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trong lòng Bạch Tinh Tinh dâng lên niềm cảm động, nhưng vẫn khẽ giằng chân lại: “Thật sự rất bẩn, hay là ta đi rửa chân đã.”
“Không bẩn.” Parker nói không rõ lời.
Bạch Tinh Tinh nhìn lại bàn chân kia của mình, tuy lần cuối rửa chân là mấy ngày trước, sau đó còn dẫm lên bùn, nhưng bùn trên đó đã khô và bong ra cả, trông cũng khá sạch sẽ, nàng cũng không bị nấm chân.
Nếu Parker đã kiên quyết, Bạch Tinh Tinh cũng không làm cao nữa, thú nhân vốn tùy tiện như vậy.
“Vậy chàng đừng có l.i.ế.m lung tung, đừng nuốt vào đấy.”
“Ừm.”
Đợi Parker c.ắ.n xong móng tay cho Bạch Tinh Tinh, đám báo con cũng đã chơi mệt, chạy đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh đòi bú.
Bạch Tinh Tinh thành thục kéo vạt áo xuống, ôm hai con đặt lên ngực, cuối cùng nhìn lại con còn sót lại, không ngờ lại là con út.
Đây là số mệnh sao?
Con út tủi thân kêu to, Bạch Tinh Tinh dở khóc dở cười.
Parker lau miệng, nhớ lại ánh mắt lúc nãy, bèn nhìn ra biển rộng, mắt tinh phát hiện một con ba ba bị sóng đ.á.n.h dạt vào bờ.
“Tinh Tinh, ở đó có một con ba ba, ta bắt về cho nàng chơi.”
Dứt lời, Parker nhanh chóng đứng dậy, đợi đến khi Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn lại, Parker đã nhặt lên một con ba ba màu xanh lục to bằng cái chậu rửa mặt.
“To thật, ngoài biển cũng có ba ba à?”
Bạch Tinh Tinh l.i.ế.m môi, trong đầu bất giác hiện lên món ba ba hầm, vị của nó mềm mại như da heo nhưng lại không hề ngấy, là một trong những món ăn nàng yêu thích nhất.
Chỉ là, ba ba quá đắt, con lớn như vậy, số lần nàng được ăn chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Con ba ba hôm nay có thể cho nàng ăn một bữa no nê rồi.
“Thế giới của nàng cũng có à?” Parker chạy về nói.
Hai chữ “thế giới kia” đã khơi lại ký ức bị Vượn Vương vạch trần thân phận của Bạch Tinh Tinh, nụ cười trên mặt nàng nhạt dần.