Hai chén sữa kia cuối cùng vẫn phải đổ đi, cống hiến cho một bụi cây đang nở những đóa hoa đỏ nhỏ xinh.
Đám báo con đã lấy lại được tinh thần, vui vẻ nô đùa ở cửa hang.
Bạch Tinh Tinh đến ngồi bên cạnh Parker, Parker nhìn bọn nhỏ rồi nói: “Đợi chúng lớn thêm một chút thì tốt rồi, lúc ta không ở đây chúng có thể bảo vệ nàng.”
“Vậy còn phải đợi lâu lắm.” Bạch Tinh Tinh cũng không dám nghĩ đến lúc bọn nhỏ lớn lên mà Curtis vẫn chưa về.
“Được rồi, bộ quần áo mới làm xong rồi, nàng thử xem.” Parker đặt bộ quần áo lên người Bạch Tinh Tinh, duỗi thẳng cánh tay vươn vai một cái.
Bạch Tinh Tinh ướm thử, “Có rộng quá không? Sau khi cai sữa cho bọn nhỏ, n.g.ự.c chắc chắn sẽ nhỏ lại.”
“Đến lúc đó lại sửa, thấy nàng chẳng có quần áo để thay, ta đau lòng lắm.” Parker vừa nói vừa xoa xoa hông, chỗ đó đang có một khối nhỏ nhô lên.
Bạch Tinh Tinh liếc nhìn, rồi che giấu bằng cách cầm tấm da thú lên ướm thử.
“Nàng thử đi, ta đi làm dấu hiệu.” Parker đứng lên nói.
Bạch Tinh Tinh gật đầu.
Parker nhanh chân đi ra ngoài, dùng nước tiểu để khoanh vùng lãnh thổ, đó là bản năng của thú nhân, cho dù là bộ lạc sống theo bầy đàn cũng không mất đi bản năng này.
Có lớp bảo vệ này, những con dã thú dám đến gần sẽ ít đi rất nhiều.
Tuy nhiên, Parker cũng không vì thế mà lơ là cảnh giác, ở nơi hoang dã rất dễ gặp phải những con thú đi lạc, chúng sẽ không sợ hãi dấu hiệu của hắn, ngược lại còn bị dấu hiệu đó thu hút.
Bởi vì điều này cho thấy có khả năng có giống cái, và số lượng thú đực bảo vệ không nhiều, là mục tiêu cướp đoạt tốt nhất.
Nhưng có dấu hiệu này, đám báo con chơi ở gần đó sẽ bớt nguy hiểm hơn rất nhiều.
Làm xong dấu hiệu, Parker vừa đi về phía sơn động vừa cởi váy da thú ra, “Tinh Tinh, ta đi săn đây.”
Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn trời, thời gian không còn sớm, cũng sắp đến giờ cơm của Parker rồi.
“Ừm.” Bạch Tinh Tinh đáp lời, gọi đám báo con vào hang.
Parker ném váy da thú vào trong nhà, dùng đá tảng chặn cửa hang lại, sau đó hóa thành hình thú chạy xuống núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ở thế giới thú có một câu nói —— có nước là có nhân ngư.
Dòng sông nhỏ dưới chân núi chảy xiết, một bóng cá màu lam ngược dòng đi lên, máy quay kéo gần lại, hóa ra là một nhân ngư.
Lam Trạch vừa bơi vừa nhìn hai bên.
Báo thú sẽ mang giống cái đi đâu? Nếu có thể một mình cứu được giống cái về thì tốt nhất, nếu không cứu được, ít nhất cũng phải tìm được manh mối hữu ích để thuyết phục Kim đích thân ra tay.
Lam Trạch không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy, vừa lên cạn đã gặp phải con thú trên cạn đáng ghét đó.
Hắn lập tức lặn xuống nước, nấp trong đám rong rêu để lén nhìn.
Parker đi ngang qua con sông nhỏ, tiện thể ghé vào uống nước.
“Gừ?” Parker l.i.ế.m vài ngụm nước, nhạy bén cảm nhận được một ánh mắt, lập tức đề cao cảnh giác, cơ thể căng cứng nhìn thẳng vào đám rong rêu kia.
Không xong, bị phát hiện rồi.
Lam Trạch nhanh chóng quyết định quẫy đuôi bỏ chạy, đây là trên cạn, tuy rằng cùng là thú ba vằn, nhưng con sông nhỏ thế này hắn không thể thi triển hết sức, quá bất lợi.
Parker chỉ nhìn thấy một cái đuôi cá, mắt lập tức trợn tròn.
Một con cá thật lớn!
“Gừ!”
Bản năng săn mồi khiến Parker không kịp suy nghĩ đã nhảy xuống nước, bơi kiểu chó, lao đầu xuống nước.
Nước sông bị cá quẫy đục ngầu một mảng lớn, Parker nheo mắt bơi về phía trước một đoạn, hoàn toàn không thấy bóng cá đâu.
Ơ? Cá đâu rồi? Con cá to như vậy sẽ trốn ở đâu được chứ?
Parker ngửa đầu lên, cả người ngâm trong nước, bơi ch.ó đuổi theo một đoạn không có kết quả, đành thất bại lên bờ.
Lam Trạch lao thẳng ra biển lớn, lòng còn sợ hãi quay đầu nhìn lại con sông nhỏ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thú nhân trên cạn này quá dã man, lại còn chuyên bắt nhân ngư ăn. Nhưng muốn bắt nhân ngư trong nước, hắn cũng quá ngây thơ rồi.