Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 402: Các con bị tiêu chảy



 

 

Ở nhà nuôi chó, ch.ó đôi khi bị cảm lạnh tiêu chảy, bác sĩ thú y đều sẽ dặn phải cho nhịn ăn, đợi hết tiêu chảy mới được ăn lại. Lúc ch.ó đói bụng chỉ có thể cho uống nước đường glucose.

 

Bạch Tinh Tinh lo rằng nếu bây giờ cho chúng bú, những thứ gây tiêu chảy trong bụng sẽ khiến chúng kiệt sức, thà rằng cứ để như vậy.

 

Các con uống một chút nước lọc, rồi chìm vào giấc ngủ bình yên trong lời ru của mẫu thân.

 

Bạch Tinh Tinh và Parker canh giữ bên cạnh các con, Parker nhìn Bạch Tinh Tinh đang ủ rũ, nói: “Chắc đã đi hết những gì cần đi rồi, ngủ một giấc sẽ không sao đâu.”

 

“Ừm.”

 

Bạch Tinh Tinh gật đầu, đột nhiên hít một hơi, “Ngực căng quá, món ba ba này lợi sữa thật.”

 

“Nàng lại không cho chúng nó bú, bây giờ phải làm sao? Hay là nàng cũng đi ngủ đi, ngủ rồi sẽ không thấy căng nữa.” Parker sửa lại chăn đệm, gọi Bạch Tinh Tinh lại.

 

Bạch Tinh Tinh nằm trên tấm da thú, nhắm mắt ngủ một lát, trong lúc nửa mê nửa tỉnh lại bị sữa làm căng tức đến tỉnh giấc.

 

Sờ vào trong áo, sữa thậm chí đã tự chảy ra một ít.

 

“Không được, không thể nhịn nữa!”

 

Bạch Tinh Tinh ngồi thẳng dậy, đưa tay ra nói: “Parker, lấy cho ta một cái bát!”

 

Parker đang canh ở cửa, nghe vậy lập tức cầm một cái bát đá lớn dùng để uống nước, đi vào sâu trong hang đưa cho Bạch Tinh Tinh.

 

“Nàng muốn vắt ra sao? Ta giúp nàng.”

 

“Không cần.” Mặt Bạch Tinh Tinh nóng lên, nàng nhận lấy cái bát, nằm sấp trên tấm da thú rồi bắt đầu vắt.

 

Khẽ bóp nhẹ, sữa b.ắ.n vào trong bát đá nghe được tiếng “bộp bộp bộp”.

 

Parker quay lại lấy thêm một cái bát nữa, đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, “Ta vắt bên này cho nàng.”

 

Mặt Bạch Tinh Tinh càng nóng hơn, nhưng chỉ trong chốc lát, n.g.ự.c đã căng tức đến mức nàng khó có thể chịu đựng nổi, mà nàng còn phải dùng một tay để chống người.

 

“Được rồi.” Bạch Tinh Tinh đành đồng ý, “Vậy chàng nhẹ tay một chút nhé, đau lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Ta biết.”

 

Parker đối với bọn trẻ thì không nặng không nhẹ, đôi khi còn làm Bạch Tinh Tinh đau, nhưng lúc này lại giảm lực đạo, dịu dàng đến lạ thường.

 

Tiếng dòng sữa “bộp bộp bộp” giờ đã thành âm thanh của hai dòng sữa.

 

Chẳng mấy chốc đáy bát đã được phủ đầy sữa, gợn lên những con sóng lăn tăn.

 

Bạch Tinh Tinh bĩu môi, trời ạ, đột nhiên nàng cảm thấy mình chẳng khác nào một con bò sữa! Mà còn là một con bò sữa thông minh, biết tự vắt sữa cho mình.

 

Hai chiếc bát đá đều đựng được nửa bát, Bạch Tinh Tinh mới cảm thấy dễ chịu, kết thúc việc vắt sữa. Nếu vắt cạn hết, có lẽ bát đã đầy.

 

Nhiều như vậy, đổi thành nước chắc một lần nàng cũng không uống hết.

 

Parker bưng hai chén sữa nói: “Chỗ này làm sao bây giờ? Đổ đi thì ta tiếc lắm.”

 

Parker nhìn ra ngoài, lại nhìn vào hai bát sữa, rồi hít một hơi thật sâu.

 

Bạch Tinh Tinh thấy bộ dạng của hắn dường như định tự mình uống, liền nghiêm giọng nói: “Chàng dám!”

 

Parker khó khăn lắm mới dừng lại, xìu lơ, “Vậy phải làm sao?”

 

“Ta cũng tiếc mà.” Bạch Tinh Tinh đắn đo một hồi lâu, nói: “Cứ để đó đã, đợi các con tỉnh dậy, có lẽ vẫn uống được.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Được.”

 

Parker nghe lời đặt bát lên bàn đá, rồi tiếp tục làm bộ quần áo da thú đang chuẩn bị cho Bạch Tinh Tinh.

 

Nửa giờ sau, đám báo con tỉnh giấc, việc đầu tiên là tìm Bạch Tinh Tinh đòi sữa.

 

Bạch Tinh Tinh quan sát mười phút, thấy chúng không bị tiêu chảy nữa mới yên lòng.

 

Hai bát sữa kia đã sớm nguội lạnh, Bạch Tinh Tinh do dự một lúc, cuối cùng vẫn không cho bọn nhỏ uống.

 

Sữa tươi lấy từ tủ lạnh ra, trời nóng chưa đến hai tiếng đã hỏng, đó là còn có chất bảo quản, nàng lo lại làm hỏng bụng của các con.

 

Hơn nữa sữa lại một lần nữa căng đầy, Bạch Tinh Tinh kéo vạt áo xuống, cho chúng b.ú sữa tươi mới.