Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 73: Mối quan hệ giữa cha và con



Mùi hương trên người Bạch Tinh Tinh mãi không tan, để đề phòng cự thú đánh hơi thấy, cô luôn phải bôi bùn khắp người, khiến cô lúc nào cũng mệt mỏi rã rời.

 

Thấy bộ dạng của cô, các thú nhân đều lo cô sẽ xảy ra chuyện, nên họ đã ăn ý ngày đêm lên đường, chỉ mất bảy ngày đã về đến Vạn Thú Thành.

 

Một bầy ưng đen bay vào tòa lâu đài đá, Parker lập tức biến thành hình người, bế Bạch Tinh Tinh từ trên lưng Moore xuống: "Tinh Tinh, đến bộ lạc rồi."

 

"Ừm." Bạch Tinh Tinh nằm trong vòng tay Parker tò mò ngắm nhìn những công trình kiến trúc bằng đá.

 

Ngôi nhà này vô cùng rộng rãi sáng sủa, thông thoáng và mát mẻ, ngăn cách một cách thần kỳ với cái nóng oi ả bên ngoài.

 

Moore nhìn hai người đang thân mật, đôi mắt ưng đen nhánh thoáng qua một nỗi mất mát không rõ, rồi há mỏ kêu lên mấy tiếng: 【 Thú triều là do ta dụ tới, ta đi dẫn chúng về, kẻo làm hại các bộ lạc khác. 】

 

Nói với đồng loại xong, nó vỗ cánh bay đi.

 

"Anh ấy đi đâu vậy?" Bạch Tinh Tinh nhìn con ưng đen trên bầu trời, thực ra cô không phân biệt được Moore với những ưng thú khác, nếu cả bầy ưng thú tụ tập lại, cô cũng sẽ nhìn không ra.

 

Parker nói: "Kệ nó đi."

 

"Gào!" Con báo vương ở bên cạnh đột nhiên gầm lên một tiếng với hai người.

 

"Vâng thưa ba." Parker lập tức nói với báo vương, sau đó ôm Tinh Tinh nhanh chân rời khỏi đại điện: "Tinh Tinh, tôi đưa cậu đến phòng tôi nghỉ ngơi."

 

"Được." Bạch Tinh Tinh đáp lời, trên đường đi cô không ngừng ngắm nhìn tòa thành đá, kinh ngạc trước quy mô của nó: "Lớn thật đấy, đây là nhà của cậu à?"

 

"Không phải, đây là địa bàn của ba tôi." Parker nói.

 

Bạch Tinh Tinh cười: "Của ba cậu chẳng phải cũng là của cậu sao?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Dĩ nhiên là không." Parker kỳ quái liếc nhìn Bạch Tinh Tinh, bước vào một căn phòng nhỏ, đặt cô vào giữa đống cỏ khô, sau đó nhả viên thấu tinh trong miệng ra, giấu xuống dưới đống cỏ.

 

"Đây là chỗ ngủ của tôi." Parker nói.

 

Căn phòng trống rỗng, chỉ có một đống cỏ khô và một cái rương lớn. Nói là phòng, nhưng thực ra lại giống nhà giam hơn.

 

Bạch Tinh Tinh ngơ ngác nhìn quanh một vòng, khó hiểu hỏi: "Tại sao vậy? À tôi biết rồi, chắc chắn cậu có rất nhiều anh em, ba cậu đã để lại đồ tốt cho người con trai ông ấy yêu quý nhất phải không?"

 

Căn phòng đơn sơ thì cô có thể hiểu được, dù sao nơi này cũng rất nguyên thủy, chắc hẳn không có tiện nghi gì.

 

Ánh mắt Parker nhìn Bạch Tinh Tinh càng lúc càng kỳ quặc: "Tôi chính là đứa con trai mà ba tôi đắc ý nhất."

 

"Vậy thì…"

 

"Đồ ngốc! Rốt cuộc cậu lớn lên như thế nào vậy?" Parker dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên đỉnh đầu Bạch Tinh Tinh: "Đồ của giống đực đều phải tự mình dùng thực lực để giành lấy. Ba là ba, con là con, ba tôi chỉ nuôi tôi lớn thôi. Ông ấy là báo vương hiện tại, ai đánh bại được ông ấy, tòa lâu đài này sẽ là của người đó."

 

Bạch Tinh Tinh bừng tỉnh ngộ, tò mò hỏi: "Ba cậu là báo vương à, lợi hại thật, ông ấy làm báo vương bao lâu rồi?"

 

"20 năm." Trong mắt Parker bùng lên ý chí chiến đấu hừng hực, ngón tay cào cào trên mặt đất: "Một ngày nào đó tôi sẽ đánh bại ông ấy, trở thành báo vương mới!"

 

Bạch Tinh Tinh bị sự cuồng nhiệt trong mắt Parker làm cho choáng váng, một lúc sau mới nói: "Cố lên."

 

"Con trai!" Một giọng phụ nữ từ bên ngoài truyền vào.

 

Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn ra cửa, một người phụ nữ mặc áo yếm và váy da hổ chạy vào, thở hổn hển nhìn họ.

 

Cô ấy có dáng người cao gầy, n.g.ự.c nở eo thon, ngũ quan đoan chính, làn da trắng trẻo. Dù theo tiêu chuẩn của Bạch Tinh Tinh thì chỉ được coi là ưa nhìn, nhưng nếu so với những giống cái ở thung lũng lạc đà, cô ấy hoàn toàn là một nữ thần.