Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 75: Rời khỏi đỉnh núi



"Bổ sung năng lượng? Còn có thể kéo dài tuổi thọ?" Bạch Tinh Tinh trong phút chốc cảm thấy thế giới này thật huyền ảo.

 

"Đúng vậy, cho nên những giống cái xinh đẹp đều sẽ chọn những thú nhân thực lực mạnh mẽ làm bạn đời, sau đó để họ đi săn g.i.ế.c cự thú, giúp mình giữ mãi tuổi xuân."

 

Parker không hề ngạc nhiên trước sự thiếu hiểu biết của Bạch Tinh Tinh về phương diện này. Những gia tộc không đủ mạnh sẽ không nói cho giống cái những điều này, để đề phòng họ kén chọn, tìm đến những giống đực mạnh mẽ của tộc khác làm bạn đời, dẫn đến sự suy tàn của chủng tộc.

 

Đặc biệt là những bộ lạc nhỏ, rất nhiều giống cái căn bản không biết tinh thể năng lượng là gì. Bạch Tinh Tinh là tộc vượn, sức chiến đấu của giống đực tộc vượn không cao, nên việc cô không biết về tinh thể năng lượng là điều hết sức bình thường.

 

Nếu cậu ta không g.i.ế.c được con cự thú này, cậu cũng sẽ không nói cho Bạch Tinh Tinh những điều đó. Nhưng giờ cậu đã g.i.ế.c được cự thú, dĩ nhiên là phải làm cho Bạch Tinh Tinh hiểu càng rõ càng tốt, thứ nhất là để cô thích mình hơn, thứ hai là để cô không chọn bừa giống đực khác.

 

Bạch Tinh Tinh nghe mà trợn mắt há mồm, còn định hỏi thêm gì đó thì trên trời truyền đến tiếng kêu của Moore.

 

"Kít..."

 

Moore đặt bọc lá cây trong móng vuốt xuống đất, sau đó biến thành hình người: "Cự thú lên đây rồi à?"

 

"Ừm." Bạch Tinh Tinh nhanh chân đi về phía Moore.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Moore đưa bọc lá cây chứa bùn loãng cho Bạch Tinh Tinh, lại biến thành hình ưng, bay đến sườn núi bên kia xem xét.

 

"Không ổn rồi, rất nhiều cự thú đang từ bên đó đi lên." Moore quay về nói.

 

Bạch Tinh Tinh vội dùng vảy rắn cắt một đoạn tóc, sau đó mở bọc lá cây ra, nhanh nhẹn trét bùn lên đầu.

 

Sau khi chuẩn bị xong, Parker đến ngửi ngửi, gật đầu nói: "Mùi đã nhạt đi rất nhiều, nhưng vẫn có thể ngửi thấy, ở khoảng cách xa chắc có thể tránh được khứu giác của cự thú."

 

"Vậy thì tốt rồi." Bạch Tinh Tinh nở nụ cười khoe tám chiếc răng trắng với khuôn mặt đầy bùn.

 

Moore nhìn khuôn mặt của Bạch Tinh Tinh, khóe miệng hơi cong lên một chút. Nhưng khi Bạch Tinh Tinh nhìn qua, anh lại khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt.

 

"Lên lưng tôi đi." Moore nói rồi đi đến bên cạnh Bạch Tinh Tinh, biến thành một con ưng đen khổng lồ, cao khoảng 3 mét, sải cánh rộng gần 7 mét.

 

Nó áp n.g.ự.c xuống đất để Bạch Tinh Tinh dễ dàng trèo lên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bạch Tinh Tinh kéo váy cưỡi lên lưng Moore, nhìn về phía Parker nói: "Parker thì sao? Anh còn có thể mang thêm một người không?"

 

"Gầm!" Tiếng gầm của cự thú đã ở ngay trên đỉnh núi, đầu của mấy con cự thú đã lộ ra khỏi bụi cỏ, đang cố sức bò lên.

 

Moore lập tức bay lên, kêu to hai tiếng, rồi huơ huơ móng vuốt về phía Parker, ý nói móng vuốt của mình vẫn còn trống.

 

Parker quay đầu nhìn con cự thú, nói: "Không cần lo cho tôi, tôi tự có cách."

 

Nhờ giống đực khác giúp đỡ, Tinh Tinh chắc chắn sẽ nghĩ cậu ta là một giống đực yếu kém.

 

Moore cũng không khách sáo với Parker, vỗ cánh bay vút lên cao.

 

Bạch Tinh Tinh lo lắng hét lớn: "Parker còn ở dưới kia."

 

Mấy con cự thú đồng thời bò lên vách núi, gầm rú lao về phía Parker, phía sau còn có nhiều cự thú hơn đang nối đuôi nhau đi lên.

 

Parker ngậm viên thấu tinh vào miệng, hóa thành báo, lùi lại hai bước, rồi đột nhiên lao về phía vách núi, bay vọt ra ngoài.

 

"Parker!" Bạch Tinh Tinh hét lên một tiếng.

 

"Gầm!" Một con cự thú đuổi đến mép vực, không kịp dừng lại, sau hai giây chới với cũng rơi thẳng xuống.

 

Còn con báo đốm trên không trung, thân hình duỗi dài, giữ nguyên tư thế tao nhã đó một lúc lâu, sau đó lao vút vào tán cây.

 

Con báo đốm bám lấy một cành cây, lực quán tính mạnh mẽ khiến cơ thể nó chúi về phía trước, nó thuận thế nhảy sang một cành cây khác, cứ thế mà giữ được thăng bằng.

 

Bạch Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm.

 

Cái tên Parker này, thật là quá liều lĩnh, dọa c.h.ế.t người.

 

"Rầm..."

 

Lúc này con cự thú rơi xuống vách núi mới đáp xuống giữa bầy thú bên dưới, còn đè c.h.ế.t hai con cự thú khác, khiến bầy thú tản ra như dầu sôi gặp nước.