Bạch Tinh Tinh cạy một mảng bùn trên mặt, vùng da đó lập tức cảm thấy mát lạnh, cô thở dài nói: "Ngày nào cũng trét bùn, mình sẽ không bị hủy dung chứ?"
Parker ngửi ngửi mặt Bạch Tinh Tinh: "Mùi của trứng thú vương đã nhạt đi rất nhiều, cậu rửa mặt đi rồi tôi ngửi lại xem."
Bạch Tinh Tinh vui vẻ, vội đưa thịt nướng cho Parker cầm, dùng nước rửa tay để rửa sạch mặt.
"Thế nào? Cậu ngửi xem." Bạch Tinh Tinh đưa mặt đến trước mũi Parker.
Chóp mũi Parker ngửi thấy từng sợi hương thơm ngọt ngào, trong lòng xao xuyến, liền vươn lưỡi l.i.ế.m một cái lên mặt Bạch Tinh Tinh: "Ngọt."
Bạch Tinh Tinh lườm Parker một cái.
Parker lúc này mới nghiêm túc trả lời: "Rất nhạt, đám cự thú kia cũng ở xa chúng ta, chắc chắn không ngửi thấy được đâu."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"Vậy tóc thì sao?" Bạch Tinh Tinh sờ sờ mái tóc đuôi ngựa cứng như dây thừng bện bằng bùn của mình, do bùn làm nên cả búi tóc đều cứng đơ.
"Mùi hương lưu lại trên tóc là nồng nhất, vẫn là đừng mạo hiểm." Parker nói.
Bạch Tinh Tinh nhún vai: "Vậy thôi bỏ đi, an toàn là trên hết."
Bạch Tinh Tinh cẩn thận xem xét làn da, may mà chỉ hơi đỏ lên, chất da không bị tổn hại.
Cô lấy đồ trang điểm ra, chấm những nốt ruồi đen lên mặt. Parker thì xé thịt nướng, từng miếng đút cho Bạch Tinh Tinh ăn.
"Gầm gừ!"
Bên ngoài vang lên vài tiếng hổ gầm, âm thanh đầy vẻ khiêu khích.
Bạch Tinh Tinh không biết đó là tiếng kêu của thú nhân nào, nhưng cũng biết đó không phải là tiếng báo. Tiếng gầm đó trầm và hùng hậu hơn tiếng báo, mang tính uy h.i.ế.p hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô không để ý, chấm xong nốt ruồi đen liền lấy thịt nướng từ tay Parker, ăn ngấu nghiến.
Sau khi nghe thấy tiếng hổ gầm, sắc mặt Parker trở nên xanh mét, cái đuôi duỗi thẳng tắp như một cây gậy.
Bạch Tinh Tinh liếc nhìn Parker, hỏi: "Họ là thú nhân gì vậy?"
Parker còn chưa kịp trả lời, bên ngoài đã truyền đến một giọng phụ nữ: "Parker! Ta biết ngươi đã trở về, ngươi ra đây cho ta."
"Cậu quen họ à?" Bạch Tinh Tinh giảm tốc độ nhai, "Kẻ thù của cậu?"
Parker chế nhạo: "Chỉ là một đám vô lại thôi. Tôi ra ngoài một chút, lát nữa sẽ về."
Parker nói xong liền đi ra ngoài, Bạch Tinh Tinh không yên tâm, vừa lúc bụng cũng không đau lắm, liền đặt thức ăn xuống, dùng nước lau sạch vết m.á.u trên váy, rồi cũng đi ra ngoài.
Cửa lớn của thành đá tụ tập một đám báo thú, cảnh giác nhìn chằm chằm mấy con hổ thú không có ý tốt đang ở cửa.
Một giống cái trẻ tuổi ngồi trên lưng con hổ to nhất, cô ta có mái tóc ngắn màu nâu đỏ đậm, mắt to môi dày, toát lên vẻ quyến rũ tự nhiên. Nhưng điều hấp dẫn nhất trên người cô ta lại là làn da trắng nõn.
Đám báo thú chặn họ tuy đề phòng, nhưng ánh mắt đều không nhịn được mà liếc nhìn cô ta.
Cô ta thấy Parker đi ra, ánh mắt lập tức dán chặt vào người Parker, cười nói: "Parker, cuối cùng ngươi cũng trở về rồi, đã quyết định làm giống đực của ta chưa?"
"Ồ!" Bạch Tinh Tinh đứng ở cổng thành đá khẽ kêu lên một tiếng, không ngờ Parker lại được yêu thích đến vậy, lại bị giống cái đuổi đến tận nhà.
Parker lạnh lùng nói: "Ta thà ở vậy cả đời cũng sẽ không làm giống đực của ngươi, hơn nữa ta đã có giống cái rồi."
"Là cô ta sao?" Giống cái tộc hổ liếc mắt nhìn thấy một giống cái xa lạ ở cửa, đôi môi quyến rũ nhếch lên một nụ cười mỉa mai: "A, Parker ngươi lại coi trọng một con xấu xí như vậy, còn bẩn thỉu, trên đầu có chấy à? Sao lại trét nhiều bùn thế."
Parker trong nháy mắt như bị chạm vào vảy ngược, ánh mắt trở nên hung dữ: "Rosa! Ngươi tính kế ta thì thôi, đừng bắt nạt cô ấy!"